Chủ Nhật, 16 tháng 2, 2014

Hối lộ 1 triệu USD cho ai, để làm gì? (Văn Quang)

http://www.ethongluan.org/index.php?option=com_content&view=article&id=6268:h-i-l-1-tri-u-usd-cho-ai-d-lam-gi-van-quang&catid=65

“…Nguồn tin “lo lót 1 triệu USD” của Tập đoàn Vạn Thịnh Phát (TP.Sài Gòn) do bà Trương Mỹ Lan làm chủ tịch khiến nhiều người giật mình và chính bản thân tôi, người viết bài này, khi tìm hiểu về sự giàu sang của tập đoàn này cũng “há mồm” vì không thể ngờ ở VN lại có một gia đình giàu sang đến cỡ đó…”
 

Vào những ngày đầu năm, các sinh hoạt bình thường đã trở lại. Tất nhiên những vụ “đại án” sẽ lại tiếp tục xét xử. Câu chuyện mà người dân bàn tán trong lúc “trà dư tửu hậu” thăm viếng nhau, ngồi tâm sự 3 ngày Tết vẫn là hậu quả sau khi tuyên án Huyền Như phải bồi thường 4.000 tỉ cho các người bị hại chứ không phải Vietinbank. (Tôi đã tường thuật trong số trước). Hầu như ai cũng có tí tiền gửi ngân hàng nên họ trở nên hoài nghi, lo lắng. Có người không biết ngân hàng mình gửi tiền có phải là “vốn của nhà nước không”. Nếu thế thì phải xét lại việc chọn lựa gửi tiền vào đâu. Hầu như khi mang tiền đi gửi chẳng ai chú ý đến việc này. Bây giờ họ mới quýnh quáng đi hỏi bà con anh em hoặc vào net tìm kiếm thông tin. Phải chăng họ đang đắn đo có nên gửi ở ngân hàng vốn nhà nước không?
Sau đó vẫn lại là vụ xử hai anh em Dương Chí Dũng, dư luận của người dân VN vẫn không ngớt bàn tán và đặt dấu hỏi về những gì sẽ xảy ra. Người ta không “thắc mắc” hay “bức xúc” gì về bản án đã tuyên như vụ Huyền Như mà lại muốn biết tại sao có người lại mang tới một triệu USD đi hối lộ, hối lộ cho ai, để làm gì?
Ai sẽ điều tra ông Trưởng ban điều tra của Bộ CA?
Có những câu hỏi không phải chỉ để hỏi nhau mà chính là hỏi những vị có thẩm quyền cầm cây nẩy mực ở những cấp cao hơn bởi người bị Dương Chí Dũng tố cáo là một vị thứ trưởng Bộ Công An đương quyền và là Trưởng ban chuyên án điều tra các sai phạm tại Vinalines. Vập cấp nào có quyền điều tra và xét xử vụ này? Qua báo chí, người ta cũng đã thấy được những câu trả lời khá rõ ràng. Đó là Viện Kiểm Sát tối cao đồng thời Ban Nội chính tham gia điều tra lời khai của Dương Chí Dũng.
Ông Phạm Anh Tuấn, Phó ban Nội chính Trung ương cho biết, sẽ thành lập tổ công tác liên ngành để điều tra lời khai của Dương Chí Dũng về người mật báo cho mình cũng như thông tin đưa tiền cho một Thứ trưởng. Ông Tuấn cho biết:
- Toa án Hà Nội đã giao cho Viện Kiểm Sát Nhân Dân (VKSND) thành phố điều tra vì đây là cơ quan duy trì thực hành công tố tại tòa theo quy định của pháp luật.
Sau khi được giao, Viện KSND Hà Nội phải báo cáo Viện KSND Tối cao. Mà việc này lại do Cơ quan An ninh Điều tra (Bộ Công an) đang điều tra nên chắc rằng tới đây sẽ phải thành lập tổ công tác liên ngành hỗn hợp tham gia điều tra. Ông nói: "Việc thành lập tổ công tác liên ngành hỗn hợp nhằm tránh trường hợp “chuyện trong nhà”. Cụ thể thế nào trong vài ngày tới sẽ có quyết định cuối cùng.
Và người dân hy vọng lần này cuộc điều tra cũng sẽ “không có vùng cấm”. Bất cứ anh là ai cũng sẽ được điều tra đến nơi đến chốn, mọi người đều “bình đẳng trước pháp luật”. Như thế không có chuyện nể nang hoặc “chìm xuồng”. Đó là câu trả lời dứt khoát của người thay mặt “nhà nước”. Tuy nhiên người dân vốn chỉ mong nhìn thấy kết quả cụ thể nên họ muốn được nhìn thấy những bước tiến rõ ràng của cuộc điều tra đúng người, đúng tội, không lọt tội phạm nào và cũng không để ai bị oan sai như những vụ án trước.
Lý do “lót đường” bằng 1 triệu USD
Một câu hỏi khác mà rất nhiều người chưa rõ. Đó là lời khai của Dương Chí Dũng Ngoài việc đút tiền cho các cán bộ cấp cao để thoát tội trong phi vụ ụ nổi 83M, Dương Chí Dũng còn khai nhận 20 tỉ đồng (1 triệu USD) để được làm dự án chuyển đổi công năng Cảng Sài Gòn của Tập đoàn Vạn Thịnh Phát (TP.Sài Gòn) do bà Trương Mỹ Lan làm chủ tịch.
Tại tòa, Dương Chí Dũng đã khai nhận như sau: "Chị Lan nhờ chuyển cho một người khác. Khi chị Lan điện thoại cho tôi, chị Lan bảo là: Sẽ có người ở Hà Nội chuyển cho anh, khi gặp người đó thì anh đừng trao đổi số tiền này để đưa cho ai, hoặc làm gì. Chị còn dặn tôi như thế. Và anh Tiệp là người đưa cho tôi. Tức là có 2 người biết việc, chứ không phải mình tôi".
Đồng thời, Dương Chí Dũng còn nói rõ thêm, thông qua sự giới thiệu của ông Lê Công Minh, Tổng giám đốc Cảng Sài Gòn, Dũng mới quen biết và hợp tác với bà Trương Mỹ Lan.
Sau khi người của bà Lan tại Hà Nội đưa tiền đến, ông Dũng đã chuyển cho ông Ngọ. Vậy tại sao phải đưa một số tiền lớn như thế để làm gì?
Trên thực tế, dự án chuyển đổi công năng liên quan do ai quản lý, điều phối vận hành với chức năng, nhiệm vụ, mục đích gì?
Ông Thứ Trưởng Bộ Công an không có quyền thay đổi công năng một bến cảng không thuộc quyền điều hành của ông. Vậy số tiền 1 triệu USD đó phải được chuyển đến một nhân vật khác có đầy đủ quyền hành làm việc này. Vị đó là ai?
Theo tìm hiểu của chúng tôi, dự án chuyển đổi công năng Cảng Sài Gòn có tên gọi đầy đủ là “Đề án di dời cảng Sài Gòn ra Hiệp Phước và chuyển đổi công năng khu cảng Nhà Rồng – Khánh Hội (Q.4, TP Sài Gòn). Đề án này của công ty một thành viên Cảng Sài Gòn – Tổng công ty Hàng Hải Việt Nam và do công ty này quy hoạch, đầu tư xây dựng, thực hiện theo quy định của Nhà nước và của TP.Sài Gòn.
Mong chiếm quyền sở hữu khu đất vàng
Theo Thời báo Kinh tế Sài Gòn, mục đích của việc di dời để đáp ứng nhu cầu thông qua hàng hóa vận tải biển tại khu vực đồng thời bảo đảm điều kiện hoạt động ổn định và phát triển của cảng Hiệp Phước.
Theo đồ án quy hoạch chi tiết xây dựng đô thị tỷ lệ 1/2000 định hướng không gian kiến trúc khu vực bờ Tây sông Sài Gòn (trong đó có khu cảng Nhà Rồng - Khánh Hội của Cảng Sài Gòn), sau khi chuyển đổi công năng, khu cảng Nhà Rồng - Khánh Hội sẽ trở thành khu vực giáo dục, cao ốc văn phòng, trung tâm thương mại, giải trí, khách sạn, khu dân cư, khu phức hợp ga tàu khách quốc tế, quảng trường, cây xanh, phố đi bộ…
Như thế rõ ràng đây là “khu đất vàng", có vị trí đắc địa, nằm trong tầm ngắm của nhiều tập đoàn bất động sản. Nếu bà Trương Mỹ Lan có bỏ ra 20 tỉ đồng đưa cho ông Dương Chí Dũng cũng không nằm ngoài mục đích giành quyền sở hữu khu đất này. Đó là “một khu đất vàng” công ty lớn nào cũng mơ ước. Con gà đẻ ra hàng trăm quả trứng vàng mỗi ngày. Chính vì lẽ đó bà Trương Mỹ Lan mới lót đường “chạy chọt” với khoản tiền lớn như thế. Ở VN ít có vụ nào “khủng” như vụ này. Chắc chắn nó còn dây dưa đến rất nhiều cơ quan, nhiều nhân vật tầm cỡ khác nữa.
Tuy nhiên, đến nay, dự án chuyển đổi công năng tại khu cảng Nhà Rồng - Khánh Hội đã hoàn tất, trong đó không có sự tham gia của Tập đoàn Vạn Thịnh Phát.
Phía Cảng Sài Gòn nhấn mạnh, lời khai của Dương Chí Dũng về mối quan hệ với bà Trương Mỹ Lan - Chủ tịch Tập đoàn Vạn Thịnh Phát trong dự án chuyển đổi công năng khu cảng Nhà Rồng - Khánh Hội chỉ là mối quan hệ cá nhân, hoàn toàn không liên quan, không ảnh hưởng đến việc lựa chọn đối tác tham gia dự án của Cảng Sài Gòn.
Một hệ thống mưu mẹo loanh quanh
Sau khi báo chí đưa tin danh tính các quan chức Bộ Công An có liên quan đến vụ án tham nhũng Vinalines, nhiều người trong dư luận bày tỏ ý kiến “bức xúc” với những lời khai liên quan đến những con số của khoản hối lộ đó mà nhiều người cho là “lùng bùng lỗ tai” hay “không thể tin được”. Có người còn so sánh việc dân phải lo chạy ăn từng bữa trong khi các quan chức sử dụng hàng trăm, thậm chí hàng triệu đô-la Mỹ để làm “quà biếu” ngay trên đất nước Việt Nam. Có dư luận còn cho rằng rất có thể còn nhiều vụ hối lộ “khủng” như thế hay hơn thế mà mọi việc trót lọt nên không bị “khui ra” trước công luận hoặc chưa bị khui ra hay không thể khui ra.
Trong khi đó, một luồng dư luận khác tỏ ra hoàn toàn không ngạc nhiên, trái lại hoài nghi về diễn tiến mới của vụ án. Một trong những trí thức phản biện nổi tiếng tại Việt Nam, nhà giáo Phạm Toàn, cho rằng lời khai của ông Dương Chí Dũng có thể là do tác động về mặt tâm lý trong lúc tuyệt vọng, nhưng cũng có thể là điều mà ông gọi là “hệ thống mưu mẹo loanh quanh”. Ông nói:
“Một hệ thống mưu mẹo gì đấy mà cuối cùng nó lại bảo vệ nhau, có khi nó lại ra nước ngoài một cách trot lọt bởi vì cái vòi bạch tuộc mafia của những nhóm lợi ích bây giờ cấu kết với nhau quá chặt. Tóm lại chả có gì đáng tin cậy là có thật ở Việt Nam cả. Có một điều duy nhất có thật là không ai còn tin gì đang là có thật ở đất nước mình nữa”.
Một số cư dân mạng còn dự đoán trước các kịch bản kết cục có thể diễn ra từ kinh nghiệm của nhiều vụ án lớn trước đây như “xử lý nội bộ”, cách chức, cho hưởng án treo đối với quan chức cấp cao có tội, hoặc “tự vẫn” trong nhà giam đối với kẻ tiết lộ bí mật.
Lần này,Thủ tướng chính phủ VN cũng đã có những chỉ thị dứt khoát về vần đề chống tham nhũng và thu hồi tài sản của bọn tham nhũng. Tuy nhiên chỉ thị vẫn còn là chỉ thị, điều quan trọng hơn là ngay trong những vụ đại án như thế này, sự thực hiện những chỉ thị đó ra sao. Người dân đang chờ một vụ án nghiêm minh, lấy lại được niềm tin bấy lâu nay cứ ngày một bào mòn đến độ không còn ai dám tin vào việc bài trừ tham nhũng nữa. Nhà nước và nhân dận cùng chịu thua cả sao? Hãy cho người dân một niềm tin, ít ra cũng là một chút an ủi.
Tập đoàn tư nhân giàu “kinh khủng”
Nguồn tin “lo lót 1 triệu USD” của Tập đoàn Vạn Thịnh Phát (TP.Sài Gòn) do bà Trương Mỹ Lan làm chủ tịch khiến nhiều người giật mình và chính bản thân tôi, người viết bài này, khi tìm hiểu về sự giàu sang của tập đoàn này cũng “há mồm” vì không thể ngờ ở VN lại có một gia đình giàu sang đến cỡ đó, không thể hiểu nổi trong vài chục năm gọi là “đổi mới”, họ làm gì mà giàu có đến như thế được? Cứ như cái máy in tiền. Không biết ở VN còn bao nhiêu gia đình giàu như thế nữa? Tôi chịu thua. Mời bạn đọc ghé mắt nhìn qua cái gia tài “khiêm nhường” của tập đoàn này. Một tập đoàn không phải của nhà nước, cũng không phải của một quan chức nào. Ít ra là đến lúc này người ta chưa tìm được sự liên quan nào với các quan chức lớn hay nhỏ hoặc của một công ty nước ngoài. Đó là một công ty tư nhân VN.
Tập đoàn Vạn Thịnh Phát giàu đến cỡ nào?
Vạn Thịnh Phát được xếp vào hàng những công ty gia đình lớn và bí ẩn nhất Việt Nam. Thông tin về những người chủ đều chỉ có một vài dòng ngắn gọn trên website và gần như không tiếp xúc với giới truyền thông.
Những thông tin giới thiệu trên trang web cho thấy, tập đoàn Vạn Thịnh Phát thành lập năm 1992 với tiền thân là Công ty Trách nhiệm hữu hạn (TNHH) Vạn Thịnh Phát. Ban đầu, doanh nghiệp này chuyên hoạt động trong lĩnh vực thương mại và kinh doanh nhà hàng - khách sạn, nhưng sau đó, Vạn Thịnh Phát kinh doanh trên nhiều lĩnh vực liên quan đến bất động sản với vốn điều lệ 12.800 tỷ đồng.
Độ giàu có của Tập đoàn này có thể được thể hiện qua một số bất động sản được điểm tên dưới đây. Rất tiếc bài báo có hạn nên tôi chỉ nêu sơ lược vài nét chính những dinh cơ đồ sộ đó, không thể diễn tả rõ chi tiết hơn. Mỗi dinh cơ này cũng có già vài trăm tỉ đồng.
1 - Cao ốc căn hộ dịch vụ cao cấp Sherwood Residence
Địa chỉ: 127 đường Pasteur, quận 3, TP.Sài Gòn
Sherwood Residence là loại cao ốc căn phòng du lịch, có 240 căn (trong đó có 12 căn penthouse) được trang bị  nội thất và nhiều tiện ích sinh hoạt, giải trí phục vụ suốt ngày đêm.
2 - Trung tâm Dịch vụ văn phòng Vạn Thịnh Phát
Địa chỉ: 8 đại lộ Nguyễn Huệ, quận 1, TP.Sài Gòn
Là cao ốc văn phòng 15 tầng tọa lạc ở khu vực sấm uất nhất của trung tâm thành phố, luôn đạt 100% công suất mặt bằng cho thuê.
3-  Khách sạn Thương mại An Đông
Địa chỉ: 18 đường An Dương Vương, quận 5, TP.Sài Gòn
Là khách sạn đầu tiên do tư nhân Việt Nam đầu tư và quản lý, đạt tiêu chuẩn 5 sao của Tổng cục Du lịch Việt Nam, gồm 400 phòng lưu trú, 1 trung tâm thương mại, các nhà hàng đặc sắc, phòng hội nghị có sức chứa đến 1.800 người và nhiều tiện nghi giải trí.
4 - Trung tâm thương mại Thuận Kiều
Địa chỉ: 190 đường Hồng Bàng, quận 5, TP.Sài Gòn
5 - Khu dân cư Bonville Land
Địa điểm: Khu 9B - Đô thị mới Nam thành phố, huyện Bình Chánh, TP.Sài Gòn
Diện tích: 56,293 m2
Đây là khu dân cư hiện đại bao gồm 114 căn nhà phố liên kế, 312 căn nhà cao cấp và một trường học hòa với khu công viên cây xanh.
6 - Khu dân cư cao cấp Sterling Residence
Địa điểm: Khu 6A - Đô thị mới Nam thành phố, xã Bình Hưng, huyện Bình Chánh, TP.HCM. Diện tích: 264.633 m2
7 - Khu đô thị mới ở Nam thành phố
Gồm các chung cư cao tầng, khu nhà liên kế,  khu biệt thự sang trọng, trường học và các công trình tiện ích công cộng giữa vùng đất ven sông.
8- Khu thể dục thể thao Olympia Field
Địa điểm: Khu 5.1 - Đô thị mới Nam thành phố, xã Bình Hưng, huyện Bình Chánh, TP.Sài Gòn. Diện tích: 12,5 ha. Là một khu phức hợp các công trình phục vụ nhu cầu rèn luyện thân thể của cư dân và thi đấu thể thao cấp quốc gia, bao gồm sân vận động, nhà thi đấu, trung tâm hội nghị, khách sạn và các tiện ích công cộng.
9- Khu căn hộ cao cấp Lambert Residence
Địa chỉ: 220-220A đường Pasteur, quận 3, TP.Sài Gòn. Diện tích: 2.523,4 m2
Cao ốc căn phòng cao cấp 16 tầng tọa lạc tại khu cư trú của ngoại giao đoàn.
10- Cao ốc Harmony Point
Địa chỉ: 147bis đường Nguyễn Tất Thành, quận 4, TP.Sài Gòn. Diện tích: 10.220 m2
Một công trình phức hợp 35 tầng gồm các chức năng văn phòng, thương mại và căn hộ bên bờ sông Sài Gòn với tầm nhìn rộng sang khu đô thị mới Thủ Thiêm.
11 - Cao ốc căn hộ Elegance Residence
Địa chỉ: 8 đường Hưng Long, quận 10, TP.Sài Gòn. Diện tích: 1.814 m2
Cao ốc căn hộ 15 tầng đầy đủ tiện nghi và dịch vụ.
12- Khu phức hợp An Đông 2
Địa chỉ: 100 đường Hùng Vương, quận 5, TP.Sài Gòn. Diện tích: 7.798 m2
Một công trình có chức năng văn phòng và thương mại tại trung tâm quận 5
13- Khu công viên mũi đèn đỏ và nhà ở đô thị Sài gòn Peninsula
Địa điểm: phường Phú Thuận, quận 7, TP.Sài Gòn. Diện tích: 1.177.881 m2
Một khu đô thị bao gồm công viên chuyên đề, cụm dân cư (biệt thự cao cấp và cao ốc căn hộ), các tòa nhà văn phòng, khách sạn sang trọng, trung tâm mua sắm, quảng trường, bến tàu khách du lịch quốc tế và nhiều công trình tiện ích công cộng.
14- Khu dân cư L'amour Villas
Địa điểm: Khu 5.2 - Đô thị mới Nam thành phố, xã Bình Hưng, huyện Bình Chánh, TP.Sài Gòn. Diện tích: 4.7 ha
Khu dân cư sang trọng ven sông bao gồm các biệt thự cao cấp, nhà liên kế vườn, khách sạn quốc tế và nhà trẻ.
15- Cao ốc Times Square
Địa chỉ: 22-36 đại lộ Nguyễn Huệ & 57-69F đường Đồng Khởi, quận 1, TP.Sài Gòn.
Diện tích: 4.573 m2.
Đây chính là nơi mà nam nghệ sĩ Thanh Bùi đã tổ chức lễ kết hôn với 35 triệu/bàn tiệc với cô dâu của gia tộc danh giá này.
Quả thật với 15 địa chỉ trên đây đủ sức so sánh với những ông hoàng xứ dầu hỏa. Còn xe cộ, nhà riêng, nhà con, nhà cháu, của chìm của kín khác làm sao biết hết được. Ban đã thấy hoa mắt chưa?
- Ban PHẠM LONG viết trên báo Tuổi trẻ: Phi lý
Có một tình tiết trong lời khai của Dương Chí Dũng vô lý. Một triệu đôla mà bà Lan, công ty Vạn Thịnh Phát nhờ hối lộ cho ông Ngọ chẳng vì mục đích gì cả. Ông Ngọ không phụ trách xét duyệt việc chuyển công năng cảng Sài Gòn thì hà cớ gì phải hối lộ ông ta. Số tiền đó có thể không phải của ông Ngọ, phải chăng ông Ngọ nhận giúp 1 ai khác?
Câu hỏi chưa được trả lời.
Văn Quang
08/2/2014
Hình: 
01-_Bà_Trương_Mỹ_Lan_-_Chủ_tịch_hội_đồng_quản_trị_của_Vạn_Thịnh_Phát
01-Bà Trương Mỹ Lan, chủ tịch tập đoàn Vạn Thịnh Phát
02-_Khu_Cang_Nha_Rong_KHanh_Hoi
02- Khu cảng Nhà Rồng - Khánh Hội thuộc Cảng Sài Gòn.
03-_Phoi_canh_Nha_Rong_Khanh_Hoi
03- Phối cảnh khu Cảng Nhà Rồng
04-_Khu_căn_hộ_cao_cấp_Lambert_Residence
04-  Khu căn hộ cao cấp Lambert Residence
05-_Khu_phức_hợp_An_Đông_2
05- Khu phúc hợp An Đông
06_-Trung_tâm_thương_mại_Thuận_Kiều
06- Trung tâm thương mại Thuận Kiều
Văn Quang

Thứ Bảy, 15 tháng 2, 2014

Lấp Vò: người trong cuộc kể lại sự thật

http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/lap-vo-insi-truth-02132014062135.html

Mặc Lâm, biên tập viên RFA, Bangkok
2014-02-13 
 
 Chi Bùi thị Minh Hằng và bà con Phật Giáo Hoà Hảo trước khi bị công an đánh và bắt
 Lúc 10 giờ sáng ngày 11 tháng 2 vừa qua, một nhóm bạn bè và đồng đạo của gia đình anh Nguyễn Bắc Truyển từ Sài Gòn về Lấp Vò để thăm gia đình anh nhưng đã bị công an chặn xe hành hung bắt giữ 21 người trên xe mà không cho biết họ vi phạm vào điều gì của luật pháp Việt Nam. Mặc Lâm có cuộc trao đổi với những nạn nhân này để tìm hiểu thêm chi tiết.
Công an bảo vệ dân hay giết dân?
Theo ông Huỳnh Anh Trí, một người tham gia cuộc viếng thăm đầy bất trắc này kể lại thì trên xe có 21 người và tất cả đều cùng chung mục đích đến thăm gia đình vợ của anh Nguyễn Bắc Truyển, ông Trí kể:
Chúng tôi ở Sài Gòn lên khoảng 6 người kết hợp thêm những anh chị em Phật giáo Hòa Hảo tổng cộng khoảng 21 người trong đó có thầy trụ trì tên là Võ Văn Thanh Liêm của Quang Minh Tự. Tất cả chúng tôi đi tới nhà của anh Nguyễn Bắc Truyển. Tới ngã ba Nông trại thuộc xã Mỹ An Hưng B huyện Lấp Vò.
Đến ngay chân cầu thì công an giao thông chận xe lại. Xe vừa ngừng thì một công an xã nhảy tới bóp cổ anh Bửu. Họ mai phục đâu không biết nữa, cả trăm người nào là gậy nào là cây tầm vông đánh tới tấp, đánh vào chị Hằng và tất cả mọi người đều bị đánh vừa bị cướp. Nào là điện thoại, túi xách hay chìa khóa xe họ đều lấy hết. Sau đó họ tách chúng tôi ra, nam họ dồn về một xe và nữ một xe.
Xe vừa ngừng thì một công an xã nhảy tới bóp cổ anh Bửu. Họ mai phục đâu không biết nữa, cả trăm người nào là gậy nào là cây tầm vông đánh tới tấp, đánh vào chị Hằng và tất cả mọi người đều bị đánh vừa bị cướp
ông Huỳnh Anh Trí
Họ đưa chúng tôi về công an huyện Lấp Vò họ đối xử rất tệ không cho ăn uống gì trong suốt một ngày một đêm. Sau đó chúng tôi mới đòi hỏi thì một công an trong đó tuyên bố: các anh không chấp hành thì tôi bỏ đói các anh.
Tu sĩ Võ Văn Thanh Liêm trụ trì chùa Quang Minh Tự kể lại những gì ông chứng kiến cũng như xảy ra cho chính ông:
Trong xe có 21 người đi được hơn nửa đường thì công an giao thông chận xe lại. Công an mặc sắc phục đâu mấy chục người còn thì bọn mặt đồ trắng thường phục rất nhiều, nữ nam gì có hết. Mới vừa chận xe lại thì họ nhảy lên nào là bóp cổ nào là dùng cây vuông, cây tròn đánh bể mấy cái nón cối hết (nón bảo hiểm).
Những người đi thăm anh Nguyễn Bắc Truyển bị bắt trói như tù hình sự
Những người đi thăm anh Nguyễn Bắc Truyển bị bắt trói như tù hình sự. Courtesy binhtrung.org

Họ đánh Út Bửu cái xương sống nó lòi ra. Năm Mãnh thì năm mười người vừa đánh vừa đè một hơi, nhồi tới nhồi lui năm mười lần. Rồi tới Bảy Long họ đánh rồi trói thúc ké nằm tại chỗ. Rồi tới cô Hằng! Trời ơi cô Hằng nó đánh rồi nó giựt đồ nó cướp…tám người nữ không tha người nào họ đánh trên đầu bể nón cối luôn. Bảy Long thì vừa còng vừa đánh vừa lên gối.
Người nam thì như vậy còn người nữ thì họ vạch áo sút nút áo còn hơn đám ăn cướp trong rừng nữa, Khi nó đưa lên xe nó còn đánh một tiếng đồng hồ. Nó đánh sưng mặt mấy người nữ và nằm xỉu hết mấy người còn cô Hằng thì thôi nó đánh như trái banh vậy, lăn tới lăn lui.
Ông Huỳnh Anh Trí nói lại những diễn tiến xảy ra trong đồn công an Lấp Vò mà ông chứng kiến:
Họ đánh Út Bửu cái xương sống nó lòi ra. Năm Mãnh thì năm mười người vừa đánh vừa đè một hơi, nhồi tới nhồi lui năm mười lần. Rồi tới Bảy Long họ đánh rồi trói thúc ké nằm tại chỗ. Rồi tới cô Hằng! Trời ơi cô Hằng nó đánh rồi nó giựt đồ nó cướp…tám người nữ không tha người nào họ đánh trên đầu bể nón
Tu sĩ Võ Văn Thanh Liêm
Một nữ tu Phật giáo Hòa Hảo tên Nhạn khi đang làm việc công an cứ bắt cô này khai mà cô này không khai cương quyết không nói gì cả vì cổ nói cổ không vi phạm pháp luật và không có gì để khai hết. Chắc có lẻ công an lớn tiếng hay đe dọa cổ như thế nào nên cổ quyết định cắn lưỡi. Tại sao tôi biết là cắn lưỡi? vì khi công an đưa cổ ra khỏi phòng làm việc thì thấy trên môi cổ có một vết máu và đôi mắt của cổ rất là căm thù.
Chị Võ thị Thu Ba một đồng đạo Phật Giáo Hòa Hảo cùng bị bắt trong vụ này kể lại:
A Di Đà Phật, tôi tên Võ Thị Thu Ba tôi tuyệt thực tại công an thành ra hơi mệt. Khi xe chạy tới Lấp Vò mới bước xuống xe thì những người phụ nữ bị lôi lại còng tay rồi công an tới đánh mình. Họ dùng cây táng vào mặt, thoi vào trong mình đủ thứ hết. Nói chung nó làm những chuyện không còn chút đạo đức gì hết. Họ nói họ là người dân nhưng tất cả đều là công an hết. Mình theo đạo Phật giáo Hòa Hảo nên về đây thăm đồng đạo của mình chứ không làm việc gì có lỗi hết. Trên đường đi anh chị em đều mang đủ giấy tờ nhưng mấy ông ấy vô cớ đánh đập người ta.
Theo ông Huỳnh Anh Trí thì ngoài việc thăm viếng gia đình anh Nguyễn Bắc Truyển lý do khiến công an hành hung tín đồ Phật giáo Hòa hảo vì sợ họ gây náo loạn trước hành vi của công an khi tấn công vào nhà vợ anh Truyển trước đây, ông Trí cho biết:
Cô Minh Hằng bị đánh đập dữ dằn lắm. Áo rách, tay chân mặt mày trầy trụa đủ thứ. Đầu cô bị nhiều chỗ đánh sưng, nói chung rất tội nghiệp cô ấy. Cô rất mạnh mẽ và cương trực nói ra những lời mà công an không cãi lại được
Chị Võ Thị Thu Ba
Tín đồ Phật giáo Hòa Hảo họ hay tin công an tới nhà vợ anh Truyển đạp đổ bàn thờ của Đức Huỳnh Giáo chủ nên họ phẫn nộ họ tình nguyện đi xem sự việc như thế nào.
Theo những đồng đạo Phật giáo Hòa hảo có mặt trong cuộc tấn công này cho biết công an đã đánh ngất xỉu ông Võ Văn Thanh Liêm và sau đó chở ông Liêm vào bệnh viện cấp cứu. Những người như anh Võ Văn Bửu anh Thường và Tám Mãnh đang lên Sài Gòn vào nhà thương khám bệnh riêng anh Bửu thì tình hình rất nghiêm trọng, cột sống của anh đã lòi lên giống như bị gãy đi một mình không được. Anh Mãnh ho ra máu không ăn uống được.
Chị Võ Thị Thu Ba kể lại chuyện xảy ra trong nhà giam và hoàn cảnh của họ:
Cô Minh Hằng, Thúy Quỳnh cùng các chị em trong nhóm mấy chị em ai cũng tuyệt thực hết, không ăn có người chỉ uống chút đỉnh nước mà thôi. Cô Minh Hằng bị đánh đập dữ dằn lắm. Áo rách, tay chân mặt mày trầy trụa đủ thứ. Đầu cô bị nhiều chỗ đánh sưng, nói chung rất tội nghiệp cô ấy. Cô rất mạnh mẽ và cương trực nói ra những lời mà công an không cãi lại được.
Trường hợp bà Bùi Minh Hằng thì khác, sở dĩ công an đánh đập bà rất dã man theo lời kể của mọi người vì bà là người rất cứng rắn. Bà có mặt gần như hầu hết trong tất cả các cuộc biểu tình, các bất công của dân oan hay bắt giữ người trái phép của công an đều bị bà lên tiếng vạch trần.
Chị Võ Thị Ánh Tuyết nạn nhân bị bắt trong lần này khi được hỏi công an có cho những người bị bắt biết là họ can tội gì hay không, chị Tuyết kể lại:
Họ nói cô Hằng là chống người thi hành công vụ còn anh chị em chúng tôi đây thì nói không nói tội gì hết. Vô can vô cớ bắt mà không kết tội cũng không nói lý do tội gì mà bị bắt, Họ đánh dập anh chị em chúng tôi rất là dã man. Có thể chúng tôi sẽ khởi kiện công an huyện Lấp Vò đã có những hành vi đánh đập và đàn áp tôn giáo.
Hiện nay vẫn còn ba người chưa được thả ra, đó là bà Bùi Minh Hằng, Thúy Quỳnh và một tín đồ Phật giáo Hòa hảo. Nhiều bạn bè của bà Hằng cho rằng công an đã thành lập xong hồ sơ truy tố bà về tội chống người thi hành công vụ.
Bà Bùi Thị Minh Hằng tuy bị bắt và bị đánh đập như vậy nhưng tinh thần bất khuất của bà đã làm cho những người cùng cảnh ngộ nể phục. Bà hiên ngang hát trong phòng giam bài hát Anh là ai của Việt Khang. Giọng hát của bà đã làm cho cả nhà giam phải rơi nước mắt.

Chủ Nhật, 2 tháng 2, 2014

Câu chuyện đầu xuân: Văn hóa Việt trong vận khí suy vong

http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20140201-cau-chuyen-dau-xuan-van-hoa-viet-trong-van-khi-suy-vong

Thụy My
Đầu năm, khi đất trời vào xuân, cũng là dịp để suy ngẫm lại những vấn đề về văn hóa. RFI đã phỏng vấn tiến sĩ Phạm Chí Dũng, cũng là một nhà văn đồng thời còn là người có nhiều bài viết phê bình về văn học nghệ thuật.


 

 
 
RFI : Thân chào tiến sĩ Phạm Chí Dũng, rất vui được tiếp chuyện anh nhân dịp xuân về. Trước hết anh có thể cho biết cảm xúc của anh trong bầu không khí đầu năm mới ?
Rất khó tả, nhưng rõ rệt nhất là thiếu hẳn hương sắc mùa xuân. Làm sao có thể vui nổi khi đây là cái Tết thứ ba liên tiếp tôi chứng kiến cảnh tượng hàng vài chục ngàn công nhân ở các khu công nghiệp, khu chế xuất không có đủ tiền mua vé tàu xe về quê ăn Tết. Với họ, đang xảy ra một nét văn hóa rất mới, có thể gọi là “văn hóa tết cấm trại”. Tức phỏng theo một điều lệnh trong quân đội, công nhân ở nguyên trong khu nhà trọ mà không dám bước ra đường vì chẳng có tiền. Mà như vậy thì còn gì là tết?
Không khí đường phố cũng uể oải và bải hoải. Chỉ sát Tết người dân mới có chút tiền để mua sắm, nhưng ở nhiều tụ điểm mai và đào vẫn ế chỏng chơ. Khách hàng đã và đang quay lưng với thị trường như một dạng văn hóa phủ nhận trong kinh doanh.
Đã đến lúc người dân không thể mặc định sắc màu của nền văn hóa dân tộc như những báo cáo tô hồng của chính phủ về nền kinh tế hay những nghị quyết của đảng về đường lối kiên định đi lên chủ nghĩa xã hội đến hết thế kỷ 21. Hiện tại được dẫn dắt bởi quá khứ, và tương lai lại được quyết định bởi những gì trong hiện tại.
Quá khứ đó, chúng ta thấy cái gì? Năm 2013 chứng kiến những trận hôi của vĩ đại chưa từng thấy ở một số địa phương, cuộc tranh cướp bánh sushi trong một nhà hàng ngay tại thủ đô, cho dù không thể cho rằng tất cả những người tranh giành đều đói khát và đất nước cũng chưa đến thời đói kém…
Những hiện tượng xã hội đó đang góp phần triệt tiêu nhanh chóng khẩu hiệu của đảng “xây dựng nền văn hóa tiên tiến và đậm đà bản sắc dân tộc”. Tương tự, điều lạ lùng là trong mấy năm gần đây, chẳng mấy cơ quan tuyên giáo và dân vận còn nhắc tới khẩu hiệu này. Vì sao vậy? Đơn giản là thực tiễn đã trở nên tồi tệ đến mức giới chức đảng lẫn chính quyền không thể cứ mãi tự ru ngủ mình và mị dân xã hội bằng những lý lẽ một chiều đã bị thực tế bào mòn đến tận chân gốc. Dù luôn bị ăn sâu tâm lý thành tích, ít nhất họ cũng phải tự rung động một nỗi xấu hổ tối thiểu nào đó chứ!

RFI
: Những giá trị truyền thống của ông cha như « Giấy rách phải giữ lấy lề », « Một câu nhịn chín câu lành »…dường như đã bị thay bằng sự vô cảm, tâm lý mạnh được yếu thua. Ngày nào đọc báo cũng đều thấy những tin được gọi là « cướp, hiếp, giết », người ta sẵn sàng chà đạp lên nhau, thậm chí mạng người có thể bị mất đi vì những lý do rất nhỏ nhặt. Thưa anh, phải chăng đạo đức xã hội đang rơi xuống tận đáy ?
Khi xảy ra cái chết ở thẩm mỹ viện Cát Tường tại Hà Nội vào năm 2013, một quan chức cao cấp ngành y tế đã phải thốt lên rằng đạo đức và y đức đã xuống đến đáy. Nhưng tôi cho là tất cả vẫn chưa phải tồi tệ nhất. Cái tồi nhất nằm ở phía trước, ở thì tương lai đầy sương mù và dưới vực thẳm, mà chế độ này và phần lớn dân chúng vẫn chưa hình dung hết.
Phía trước ấy là một cuộc tha hóa vĩ đại của toàn bộ nền văn hóa. Tuân theo quy luật vật chất quyết định ý thức, kinh tế quyết định văn hóa và bất kỳ khi nào nền kinh tế lao vào hố sâu khủng hoảng, đời sống sẽ trở nên thiếu thốn và đói kém đến mức một bộ phận dân chúng sẵn sàng giết nhau để sinh nhai.
Lịch sử đã chứng minh hết sức cận kề ở một quốc gia đông dân nhất thế giới, chính là Trung Quốc trong thời Cách mạng văn hóa những năm 60 của thế kỷ trước. Khi đó có đến 30 triệu người bị chết không chỉ bởi vô số cuộc thanh trừng, mà còn bởi đất nước này đã rơi vào thảm trạng đói kém đến mức tại một số nơi người dân đã phải ăn nhau để cầm hơi. Đó chính là điều tồi tệ phi nhân tính nhất, mà một nền văn hóa suy đồi đến tận cùng có thể mang lại.
Năm 2013 đã trở nên một đặc tả khá kinh khủng, trên bức tranh khốn quẫn của nền văn hóa đang lao dốc và còn chưa tìm thấy đáy ở Việt Nam. Cùng với cái gọi là nền văn hóa tham nhũng chưa từng thấy ở đất nước này, khắp nơi trong xã hội đã diễn ra cảnh cha con giết nhau, vợ chồng giết nhau, thầy đánh trò và trò giết thầy, nạn cướp của và hiếp dâm nổi lên khắp nơi. Cường hào ác bá cũng hoàn hành tàn lộng và bất chấp đạo lý. Nhưng nghịch lý ghê gớm là kinh tế càng suy thoái, người giàu lại càng giàu. Không biết bao nhiêu quan chức đã ních đầy túi và chỉ còn chờ chực cơ hội biến khỏi tổ quốc nếu xảy ra động loạn…
Rồi một điều tất yếu phải xảy ra là khi luật pháp không còn là mái nhà che chở cho người dân, chính nhân dân đã phải làm thay luật pháp. Nạn tự xử đối với những kẻ trộm chó mèo diễn ra ở Nghệ An, Thanh Hóa, Hà Tĩnh… Ở Bắc Giang, khi vài người dân bị công an khởi tố bắt giam vì đánh chết cẩu tặc, đã có đến 800 người dân khác đồng ký tên vào một bản tuyên bố cùng nhận tội. Đó là cái gì? Một loại văn hóa phản kháng của người dân đang phát tiết ngay trong lòng chế độ “của dân, do dân và vì dân”.
Tố chất văn hóa phản kháng đó đã dẫn đến làn sóng chống người thi hành công vụ lan rộng một cách đầy tự phát và bạo lực ở nhiều nơi. Không hiếm cảnh thanh niên đi đường và những người dân “săn sóc” một cách đặc biệt đến hành vi của cảnh sát giao thông, bởi lực lượng cảnh sát bị xem là đối tượng tham nhũng nhất quốc gia này càng ngày càng mang ý nghĩa như một mồi lửa châm ngòi cho các cuộc xung đột tự phát và rất khó kềm chế.
RFI : Thưa anh đầu năm thường nói chuyện vui, nhưng bức tranh thực tế xã hội lại quá xám. Những cách hành xử của con người thường từ nền giáo dục mà người đó được hấp thụ. Vậy thì theo anh trách nhiệm của ngành giáo dục đối với nền văn hóa như thế nào ?
Đóng góp không nhỏ vào sự xuống cấp của nền văn hóa là thực trạng lầy lội và ô nhiễm nặng mùi của ngành giáo dục vẫn chưa hề được cải tạo. Tiên đề “Tiên học lễ, hậu học văn” từ ngàn đời nay đã từ lâu bị phần lớn trường học biến thành thảm trạng mà chúng ta nên nhận thức lại là “Tiên học phí, hậu học thêm”. Có lẽ mệnh đề này mới nói lên tất cả cái thực trạng quay quắt đến mức khốn cùng của môi trường giáo dục đào tạo và giới quan chức điều hành ngày nay.
Không khác gì thị trường bất động sản, vài năm gần đây người ta đã phải dùng đến cụm từ “bong bóng đại học” cho sự bùng nổ bội cung của hàng trăm trường đại học tư thục và dân lập từ Bắc chí Nam. Nhưng ngược lại với đà tăng tiến theo cấp số nhân về số lượng các trường đại học, cao đẳng và chương trình “đào tạo 20.000 tiến sĩ’ của nguyên Bộ trưởng Giáo dục Nguyễn Thiện Nhân và đời Bộ trưởng kế vị, chất lượng đào tạo còn lâu mới làm nên một nền văn hóa xứng tầm với Thái Lan. Ít nhất là về tỉ lệ công trình nghiên cứu được công bố trên đầu các tiến sĩ, cùng bài luận văn tả cảnh các cô giáo bỏ nghề và học sinh vùng cao phải bắt chuột ăn thay cơm.
Tình trạng xuống cấp toàn diện của giáo dục và văn hóa cũng khiến cho hiện tượng không có tác phẩm hay trong văn học nghệ thuật trong suốt nhiều năm qua trở nên rất dễ lý giải trong đời sống văn nghệ Việt Nam. Bất chấp các cuộc thi và trao giải thưởng đều đặn hàng năm của các hội đoàn văn học và nghệ thuật nhà nước, vẫn không có lấy vài ba tác phẩm trong lĩnh vực văn học, sân khấu, mỹ thuật, điện ảnh, âm nhạc… ghi dấu ấn cho một tinh thần hồi tâm thành khẩn.
Hầu như tất cả đều nhàn nhạt, nhòa nhạt và luôn đi sau hiện tồn nhức nhối của xã hội ít ra vài thập kỷ. Nhiều nhà văn và nhà viết kịch đủ lòng tự trọng không còn cầm nổi bút, bởi tâm trạng chán chường và thất vọng quá giới hạn cho phép. Chỉ còn một số người viết vì cơm áo gạo tiền, hoặc làm cái gọi là “sáng tạo” vì các đơn đặt hàng và giải thưởng từ Nhà nước. Không thể nói khác hơn, văn học nghệ thuật quốc doanh từ lâu nay đã mang trên mình thiên chức văn hóa cộng sinh.
RFI : Khái niệm « văn hóa cộng sinh » mà anh vừa đề cập, có lẽ không thể loại trừ giới quan chức, vì những lề thói đã ăn sâu vào họ ?
Văn hóa gia đình, văn hóa trường học và văn hóa cộng đồng là ba rường cột của một nền văn hóa. Nhưng một khi cả ba trụ cột ấy đều bị xâm hại một cách trầm kha, thì không còn gì có thể cứu vãn nổi một nền văn hóa chính trị. Nhất là khi nền văn hóa chính trị ấy lại bị ruỗng mục bởi thói vô cảm, vô trách nhiệm và quá đậm đặc tố chất lợi ích nhóm của giới quan chức.
Vì thế, chúng ta có thể coi văn hóa quan chức là thành tố thứ tư gây xâm hại đối với nền văn hóa Việt Nam đương đại, nhưng đặc biệt hơn cả lại là nhân tố cộng sinh ưu tú nhất. Giới quan chức đổ cho 70% doanh nghiệp chủ động đưa hối lộ, nhưng làm sao có thể lý giải sự mâu thuẫn không thể chấp nhận được, giữa tỉ lệ “chỉ có 1% công chức yếu kém” như báo cáo của chính quyền, với con số ít nhất 30% công chức “chủ động nhận hối lộ” trong những kết quả khảo sát về tham nhũng?
Một cuộc khủng hoảng văn hóa đang tăng tiến với gia tốc ngày càng gấp rút. Cuộc khủng hoảng ấy lại biến diễn sang cuộc khủng hoảng niềm tin của người dân đối với xã hội, của công dân đối với đất nước và cuối cùng là của người dân đối với chế độ. Những cuộc điều tra xã hội học đã cho thấy niềm tin của giới trẻ vào đảng và chế độ sa sút khủng khiếp, và trong giới trẻ giờ đây không còn cái gọi là lý tưởng nữa. Nếu có được một cuộc khảo sát độc lập, người ta tin chắc rằng chỉ còn không đầy 10% trong số lớp trẻ tin vào việc “nền văn hóa xã hội chủ nghĩa” có thể tôn tạo cho nền văn hóa dân tộc.
Ngược lại, một chủ nghĩa văn hóa phủ nhận đang hình thành và phát triển rất ghê gớm trong một số khá đông lớp trẻ ở Việt Nam.

RFI
: Về « chủ nghĩa văn hóa phủ nhận » như anh nói, theo anh lớp trẻ đang phủ nhận những giá trị gì ?
Phủ nhận những giá trị tinh thần, phủ nhận những giá trị truyền thống, và phủ nhận với chính những thế hệ đi trước. Hiện tượng đó làm chúng ta nhớ lại thế hệ mất mát, nảy sinh ở châu Âu trong vài thập kỷ sau cuộc chiến tranh thế giới lần thứ hai. Cũng là suy thoái kinh tế trầm kha, cũng là cái nhìn về một tương lai mơ hồ, cũng là tâm trạng đầy bất an và dễ nổi loạn.
Nhưng ở Việt Nam, điều nguy hiểm hơn nhiều là cái tương lai như thế còn trở nên vô định bởi một nền chính trị hủ hóa, cố chấp và luôn có nguy cơ gây nên hiệu ứng hạ cánh cứng. Từ đó sẽ sinh đẻ vô số hậu quả trầm luân cho đời sống người dân, đặc biệt là dân nghèo.
Hơn bao giờ hết, đặc thù văn hóa Việt Nam được quyết định bởi nội lực nền kinh tế và kế sinh tồn của mỗi công dân. Trong giai đoạn “cất cánh” từ thời mở cửa kinh tế những năm 1990, chủ nghĩa kiếm tiền và đầu cơ thượng hạng đã phủ trùm lên cả xã hội, để sau đó vào thời kỳ suy thoái từ năm 2008 đến nay, điều được coi là “văn hóa đậm đà bản sắc dân tộc” cũng bị suy mòn theo lý lịch không mấy trong sáng của đồng tiền.
Phía trước, màu đen khó che giấu của của nền kinh tế đang chờ đón một khoảng trống chân không văn hóa, nơi mà hố sâu bất bình đẳng xã hội sẽ sâu thẳm hơn bao giờ hết. Tâm lý chà đạp lẫn nhau sẽ thổi bùng lên ngọn lửa tranh đấu cực kỳ tàn khốc giữa các giai tầng và trong chính từng giai cấp, để cuối cùng bản thân nền văn hóa bị giẫm đạp đến kiệt sức.
Không thể lạc quan về nền văn hóa Việt trong năm 2014 và cả những năm sau đó, tôi cho rằng sự biến mất của một nền chính trị đương thời còn dễ được chấp nhận hơn rất nhiều, so với những mất mát của một nền văn hóa dân tộc mà người dân nước Việt có thể phải mất đến nửa thế kỷ để phục hồi nó.
Rất nhiều người như tôi vẫn ngày đêm dồn dập thổn thức trong lòng một câu hỏi đích đáng: Ai và những tác nhân nào đã khiến cho nền văn hóa dân tộc suy đồi và suy vong ghê gớm đến thế? Kẻ nào phải chịu trách nhiệm lịch sử về hậu quả quá đau đớn ấy?
RFI : Xin chân thành cảm ơn tiến sĩ Phạm Chí Dũng đã dành thì giờ để tâm tình với thính giả RFI Việt ngữ trong những ngày đầu năm về những suy tư liên quan đến nền văn hóa Việt.

TS Phạm Chí Dũng bị cấm xuất cảnh đi dự hội thảo nhân quyền tại Genève

http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20140201-ts-pham-chi-dung-bi-cam-xuat-canh-di-du-hoi-thao-nhan-quyen-tai-geneve

Tiến sĩ Phạm Chí Dũng (trái) và người thân tại phi trường (DR)
Tiến sĩ Phạm Chí Dũng (trái) và người thân tại phi trường (DR)

Thụy My
Tối nay 01/02/2014 tại sân bay Tân Sơn Nhất khi đang làm thủ tục xuất cảnh đi tham dự hội thảo về nhân quyền tổ chức tại Genève, Thụy Sĩ với tư cách diễn giả theo lời mời của tổ chức UN Watch – một tổ chức phi chính phủ Thụy Sĩ có chức năng giám sát các vấn đề nhân quyền và dân chủ thuộc Liên Hiệp Quốc, tiến sĩ Phạm Chí Dũng đã bị giữ lại và tịch thu hộ chiếu.

Sau nhiều cuộc gọi bất thành do điện thoại của tiến sĩ Phạm Chí Dũng bị công an thu giữ, cuối cùng RFI Việt ngữ cũng đã liên lạc được. Tiến sĩ Phạm Chí Dũng cho biết :
Như vậy là tôi đã qua khâu gửi hành lý và trình hộ chiếu, nghĩ là mọi chuyện đã tương đối ổn. Nhưng khi đến khâu kiểm tra an ninh thì họ ngần ngại, ngừng một chút. Một người nói là « Máy kẹt rồi ! ». Sau đó mấy nhân viên công an mặc sắc phục tới, đề nghị tôi đi vào một căn phòng riêng để kiểm tra lại, vì theo họ, tên của tôi tương đối phổ thông, trùng với một số người khác.
Nhưng sau đó có một sĩ quan an ninh mặc thường phục của cơ quan PA 81 thuộc Công an thành phố đến, nói với tôi là trường hợp của tôi không được xuất cảnh. Tôi hỏi lý do tại sao, họ nói là việc đi Thụy Sĩ có thể bị lợi dụng bởi những thế lực thù địch, xuyên tạc chống phá Nhà nước Việt Nam. Vì vậy trường hợp tôi đi không có lợi.
Sau đó họ làm biên bản và giữ hộ chiếu của tôi, có ghi lý do là Công an Thành phố Hồ Chí Minh đề nghị, vì tôi là diện bị cấm xuất cảnh. Họ đề nghị tôi đến Cục Quản lý Xuất nhập cảnh của Bộ Công an để nhận lại hộ chiếu.
Nhưng với tôi, thì tôi không cần nhận lại hộ chiếu nữa. Tại vì từ nay trở đi tất cả những việc đi lại của tôi ra nước ngoài sẽ do Nhà nước Việt Nam quyết định, trên căn bản tinh thần nhân quyền của Nhà nước khi tham gia vào Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc.
Nếu Nhà nước Việt Nam cảm thấy còn muốn giữ một chút hình ảnh nào đó về nhân quyền, thì ít nhất họ phải tôn trọng quyền tự do đi lại, quyền được xuất cảnh của công dân một cách bình thường, một cách tự do như Hiến pháp Việt Nam đã quy định. Còn nếu họ không cần tới điều đó nữa thì tôi cũng đương nhiên không cần tới hộ chiếu.
Và ngày mai tôi sẽ chính thức viết thư khiếu nại tới Thủ tướng Chính phủ và Bộ trưởng Bộ Công an về vụ việc này. Đồng thời sẽ thông tin rộng rãi và sâu sắc tới tổ chức Liên Hiệp Quốc, các tổ chức nhân quyền quốc tế, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ nhân đợt Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát (UPR) diễn ra tại Genève, Thụy Sĩ vào ngày 5 tháng Hai sắp tới.

Thứ Bảy, 1 tháng 2, 2014

Liệu Tiến sĩ Phạm Chí Dũng đến được Genève dự điều trần về nhân quyền?

http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20140131-tien-si-pham-chi-dung-co-den-duoc-geneve-hay-se-bi-ngan-chan

Nhà bình luận Phạm Chí Dũng.
Nhà bình luận Phạm Chí Dũng.
DR

Thụy My
Nhận lời mời từ UN Watch, một tổ chức phi chính phủ Thụy Sĩ có chức năng giám sát các vấn đề nhân quyền và dân chủ thuộc Liên Hiệp Quốc, nhà báo độc lập, tiến sĩ Phạm Chí Dũng dự kiến sẽ có chuyến đi Genève vào ngày 01/02/2014 từ sân bay Tân Sơn Nhất để tham dự một cuộc hội thảo về dân chủ và nhân quyền, bên cạnh cuộc Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát (UPR) về nhân quyền tại Việt Nam diễn ra tại Genève ngày 05/ 02/2014.

Được giới thiệu như một trong những diễn giả chính của cuộc hội thảo trên, bài tham luận của tiến sĩ Phạm Chí Dũng sẽ đặt vấn đề về “Vai trò của các NGO nhằm thúc đẩy nhân quyền cho Việt Nam”. Bài tham luận này là bức tranh phác thảo về hiện tình kinh tế - xã hội - chính trị ở Việt Nam cùng những tiền đề cho xã hội dân sự tại quốc gia này. Đồng thời nêu ra một số dự báo cho năm 2014 và xu hướng những năm sau đó, đặt vấn đề về sự cần kíp xây dựng một mạng lưới liên kết giữa các NGO quốc tế và các nhóm dân sự Việt Nam nhằm thúc đẩy các vấn đề về quyền con người.
Ngày 29/01/2014, Văn phòng Cao ủy Nhân quyền Liên Hiệp Quốc đã gửi văn thư cho Bộ Ngoại giao Việt Nam, đại diện thường trực của Chính phủ Việt Nam tại Genève và đại sứ Việt Nam tại Bangkok, đề nghị hỗ trợ đầy đủ cho chuyến đi của TS Phạm Chí Dũng. Văn thư này cũng nêu rõ một trong những yêu cầu chủ yếu của cuộc Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát về nhân quyền Việt Nam là sự tham gia của xã hội dân sự, và Liên Hiệp Quốc khuyến khích các nhóm dân sự và cá nhân Việt Nam tham dự cuộc kiểm điểm này.
Được biết Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ cũng đã đề nghị Bộ Ngoại giao Việt Nam tạo thuận lợi cho chuyến đi Genève của tiến sĩ Phạm Chí Dũng.
Tuy nhiên, một câu hỏi thách đố đối với cá nhân tiến sĩ Phạm Chí Dũng và giới hoạt động dân chủ ở Việt Nam nói chung là liệu ông có được xuất cảnh theo lời mời của UN Watch đến Genève hay không.
Vào lần này, cũng đã xuất hiện tín hiệu “vận động” của cơ quan an ninh Sài Gòn đối với gia đình TS Phạm Chí Dũng về việc ông “không nên đi Thụy Sĩ để tránh bị lợi dụng”. Đến ngày 31/01/2014 (mùng một tết), một nhân viên công an của phường 1, quận Tân Bình là địa bàn TS Phạm Chí Dũng cư trú, đã đến nhà ông để đưa giấy mời ông đến trụ sở công an phường với lý do “làm việc” vào sáng ngày 01/02/2014 (mùng 2 tết). Người ký giấy mời là đại tá Nguyễn Thành Dân - trưởng phòng PA81 thuộc Công an TP.HCM.
Cần nhắc lại, vào tháng 8/2012 tiến sĩ Phạm Chí Dũng đã bị một cơ quan an ninh Việt Nam khuyến cáo “không nên đi” khi ông được mời dự hội thảo mùa hè ở Singapore về cải cách kinh tế Việt Nam. Việc không đồng ý với khuyến cáo của cơ quan an ninh cũng được hiểu là đương sự hoàn toàn có thể bị ngăn chặn tại sân bay, nếu vẫn giữ nguyên kế hoạch xuất cảnh.
Gần đây nhất, vào khoảng giữa tháng Giêng năm 2014, một blogger ở Sài Gòn là Paulo Thành Nguyễn đã bị an ninh cửa khẩu ách chuyến bay sang Mỹ, dù blogger này đã được tòa lãnh sự Hoa Kỳ cấp visa. Theo blogger Thành Nguyễn, phía cơ quan an ninh chỉ đưa ra một lý do rất mơ hồ trong việc ngăn chặn là “bảo vệ an ninh quốc gia và trật tự an toàn xã hội’.
Theo Hiến pháp Việt nam, một trong những quyền con người được quy định là quyền tự do đi lại, trong đó ghi rõ “Công dân Việt Nam có quyền tự do đi lại và cư trú ở trong nước, có quyền ra nước ngoài và từ nước ngoài về nước”.
Hành động “mời làm việc” của cơ quan công an Sài Gòn ngay trước chuyến đi Thụy Sĩ cho thấy vẫn có thể xảy ra việc cố tình ngăn chặn TS Phạm Chí Dũng, thậm chí ngay tại sân bay Tân Sơn Nhất, bất chấp mối quan tâm đặc biệt của các cơ quan quốc tế về nhân quyền. Nếu xảy ra, hành động ngăn chặn như vậy rõ ràng sẽ trái với các cam kết về nhân quyền của Nhà nước Việt Nam trước Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc, khi quốc gia này được chấp thuận là thành viên chính thức của Hội đồng nhân quyền vào tháng 12/2013.
TS Phạm Chí Dũng cho biết, nếu chuyến đi Thụy Sĩ bị ngăn chận bất hợp pháp, ông sẽ chính thức khiếu nại đến Thủ tướng Chính phủ và Bộ trưởng Bộ Công an, đồng thời thông tin rộng rãi cho Liên Hiệp Quốc và các tổ chức nhân quyền quốc tế về vụ việc này.

Họ sẽ tồn tại bằng cách nào?

http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/how-they-survive-then-ml-01312014073136.html

Họ sẽ tồn tại bằng cách nào?

Mặc Lâm, biên tập viên RFA
2014-01-31
tri-tu-305.jpg
Hai anh Huỳnh Anh Tú và Huỳnh Minh Trí.
Hình do chị Bùi Hằng gửi RFA


Vào thời khắc gần đón giao thừa năm Giáp Ngọ, công an bao vây nhà bà Bùi Thị Minh Hằng đe dọa chủ nhà không được chứa chấp hai người tù vừa được trả tự do là hai anh em Huỳnh Anh Tú và Huỳnh Minh Trí. Trong khi theo dõi và chờ đợi sự tấn công của công an Vũng Tàu, Mặc Lâm có cuộc phỏng vấn hai tù nhân đặc biệt này. Trước tiên anh Huỳnh Anh Tú cho biết:
Huỳnh Anh Tú: Tôi vừa được tự do cách đây hơn nửa tháng, vào ngày 29 tháng 12 năm 2013.
Mặc Lâm: Hiện nay chỗ tạm trú của anh ở đâu?
Huỳnh Anh Tú: Trước đó tôi có về xin tạm trú ở Quận Tư rồi tôi nhờ chị Hằng giới thiệu cho ở nhờ chớ không phải là tạm trú nữa. Thực tế bây giờ hoàn cảnh của tôi đi đứng hay tạm trú rất phức tạp. Tôi lên làm chứng minh nhân dân thì họ nói anh không có hộ khẩu thường trú làm sao làm chứng minh nhân dân? Tôi mới nói là tôi ở tù mới ra, trước đó gia đình tôi vượt biên, nhà cửa bán hết và cũng không còn hộ khẩu, họ chỉ đông chỉ tây cuối cùng tôi giống như người vô gia cư
Mặc Lâm: Hồi đó anh bị kêu án bao nhiêu năm vể tội gì vậy?
Huỳnh Anh Tú: Họ kêu án 14 năm về tội khủng bố chống chính quyền nhân dân.
Mặc Lâm: Rồi anh ở bao nhiêu năm?
Huỳnh Anh Tú: Ở đúng 14 năm
Mặc Lâm: Còn anh Trí thì sao ạ? có bà con hay anh em gì với anh không?
Huỳnh Anh Tú: Dạ Huỳnh Minh Trí là anh ruột của tôi hai anh em bị xử 14 năm hết.
Mặc Lâm: Trong hoàn cảnh họ (công an) sẽ tấn công bất cứ lúc nào anh có thể tranh thủ cho biết bắt đầu từ năm nào từ hồi xưa khi mà anh bị bắt rồi bị kết án…anh có thể kể ngắn gọn cho thính giả biết…thưa anh Huỳnh Anh Tú?
Huỳnh Anh Tú: Ngày xưa tôi ở bên Thái Lan thấy cảnh của người Việt sống lưu vong tại Campuchia và Thái Lan tôi rất bất mãn. Họ bấp bênh quá không một chỗ nương tựa, không ai bảo vệ quyền con người của họ. Xét ra họ là người vượt biên mà vượt biên khi không may mắn bị rớt lại không được đi sang nước thứ ba thì cuộc sống của họ giống như địa ngục vậy, rất đáng thương, chính chỗ đó là động lực khiến tụi tôi tham gia đấu tranh…
Mặc Lâm: Khi đấu tranh anh có bạo động hay là có vũ khí gì hay không?
Huỳnh Anh Tú: Dạ đúng, thời gian đó thì có. Tôi được nhận lệnh là về đánh để gây tiếng vang thôi chứ không phải giết người. Lấy tiếng vang thôi và chủ trương tuyệt đối không được giết người. Tôi đem bom mìn về nhưng chưa thực hiện thành công thì đã bị bắt rồi
Mặc Lâm: Vâng, và sau đó anh bị giam ở trại nào?
Huỳnh Anh Tú: Tôi bị giam lòng vòng từ trại giam tạm cho tới chính thức tại trại giam Xuân Lộc Z30A trong mười năm. Một năm rưỡi cuối cùng thì họ chuyển về trại giam An Phước cho tới ngày mãn án.
Mặc Lâm: Tiện đây xin anh cho gặp anh Huỳnh Minh Trí…Chào anh Trí, anh khỏe không? Cám ơn anh đã nhận lời nói chuyện với chúng tôi. Theo như anh Tú vừa nói thì hai anh em cùng chung hoạt động, cùng ở tù và ra trại một ngày với nhau phải không ạ?
truoc-cua-nha-250.jpg
Chị Bùi Hằng cùng anh Huỳnh Anh Tú và Huỳnh Minh Trí chụp trước cửa nhà chị Hằng. Hình do chị Bùi Hằng gửi RFA
 
Huỳnh Minh Trí: Dạ đúng.
Mặc Lâm: Anh có thể cho biết khi người ta kết án anh là bạo loạn và có vũ khí thì tòa án có chỉ định luật sư để bào chữa cho hai anh em hay không?
Huỳnh Minh Trí: Thật ra luật sư thì cũng là luật sư của họ chỉ định không có luật sư nào bào chữa cho chúng tôi hết, hầu như chỉ buộc tội chúng tôi mà thôi. Thời điểm đó họ áp đặt bản án cho chúng tôi chứ trên thực tế chúng tôi chỉ muốn tạo tiếng vang mà thôi.
Tôi nghĩ đây là quá khứ rồi còn nói tới hiện tại hay tương lai thì hiện nay tôi đang khó khăn. Không nhà không cửa, không người thân. Trong mười bốn năm thính giả nghe đài biết là tôi đã lưu lạc với gia đình đã mười mấy năm tại Campuchia, Thái Lan sau 14 năm ở trong ngục tù hôm nay ra tù tưởng rằng sẽ được một mùa xuân gọi là chút ý nghĩa. May mà có vòng tay mở rộng của chị Minh Hằng đón anh em chúng tôi chứ tôi nghĩ chắc họ muốn ép tôi vào đường cùng. Cho dù họ khủng bố tôi hay tôi có sống qua đêm nay hay không tôi không biết vì sức khỏe tôi bây giờ rất yếu
Mặc Lâm: Dạ anh Trí ơi với hoàn cảnh của hai anh em như hiện nay với một bản án còn nặng nề trên vai, anh còn bà con thân nhân nào còn ở lại Việt Nam hay không thưa anh?
Huỳnh Minh Trí: Tôi hiện nay có một bà chị ở Sài Gòn nhưng chính quyền họ cứ áp lực làm khó dễ gia đình tôi. Bà chị tôi còn phải sống với gia đình chồng thành thử anh em chúng tôi cũng không dám để liên lụy cho gia đình. Rày đây mai đó nơi nào mở rộng vòng tay thì anh em tôi đến.
Mặc Lâm: Như vậy thì chưa có công ăn việc làm gì phải không ạ?
Huỳnh Minh Trí: Dạ bây giờ chưa có việc gì làm, vẫn còn rày đây mai đó…Vừa không có việc làm vừa không có chỗ nương thân và chính quyền lại không cho phép làm việc, cũng không cung cấp giấy tờ, hộ khẩu vậy thì các anh làm sao sống  được giữa xã hội bây giờ?
Thật sự bây giờ tôi cũng không biết nói như thế nào. Anh em dân  chủ trong nước nếu mà ai mở rộng vòng tay thì chúng tôi đến và tôi chỉ biết ghi nhận mà thôi. Thật sự thì cuộc sống anh em chúng tôi rất bấp bênh, nhà cửa không có…chiều nay có một an ninh tên là Tí hướng dẫn về cư trú.
Họ cũng quấy nhiễu nhưng thật sự chúng tôi rất muốn một cuộc sống bình an an lành. Mùa xuân là một văn hóa, truyền thống văn hóa dân tộc thì hầu như mọi người trên thế giới đều khép lại những chuyện không nên làm như khủng bố đàn áp…cho dù đêm nay họ sẽ xử thế nào, còn sống hay chết thì tôi cũng phải chờ tại đây
Mặc Lâm: Anh Trí ơi, bây giờ chúng tôi được biết công an đang bao vây nhà của chị Minh Hằng và có thể họ sẽ tấn công, trong trường hợp hai anh em anh mới ra tù không có giấy tờ và không có gì cả. Có thể họ gán ghép cho anh vào cái tội tập trung trái phép để phá hoại hay bất cứ một tội danh gì họ cũng có thể ghép cho anh được hết. Trong trường hợp này thì làm sao anh chống đỡ?
Huỳnh Minh Trí: Nếu họ đã cố tình thì tôi thật sự …hiện bây giờ chị Bùi Minh Hằng có một thùng xăng để trước nhà chia ra 10 thùng nhỏ…tôi nghĩ nếu họ cố tình áp đặt thì chuyện đó tôi nghĩ chắc phải chờ ơn trên quyết định thôi
Mặc Lâm: Xin cảm ơn hai anh Huỳnh Minh Trí và Huỳnh Anh Tú.
Thưa quý vị được biết anh Huỳnh Anh Tú sinh năm 1968 còn anh Huỳnh Minh Trí sinh năm 1972. Nhà chị Bùi Minh Hằng trong khi bị công an bao vây từ 9 giờ tối tới gần sáng rất may là không có chuyện đáng tiếc xảy ra mặc dù công an đã dùng xe ủi sập một phần cổng nhà nhưng họ không tấn công vào như mọi người dự đoán.