Thứ Hai, 7 tháng 7, 2014

THƯ TÂM TÌNH CỦA HUỲNH TẤN MẪM GỞI CÁC BẠN THANH NIÊN – SINH VIÊN – HỌC SINH

http://anhbasam.wordpress.com/2014/07/07/2417-thu-tam-tinh-cua-huynh-tan-mam-goi-cac-ban-thanh-nien-sinh-vien-hoc-sinh/

Posted by adminbasam on 07/07/2014
Huỳnh Ngọc Chênh
Sài Gòn, ngày 4 tháng 7 năm 2014
Cùng các bạn Thanh niên-Sinh viên-Học sinh thân mến,
H3Tôi là Huỳnh Tấn Mẫm, không mang một danh phận nào trong guồng máy công quyền hay một địa vị xã hội, tôi chỉ là một thanh niên – nếu các bạn cho tội dùng từ này – một thanh niên nhiều tuổi, và hơn thế, là một công dân có ý thức trách nhiệm về tình hình đất nước hiện nay. Tôi tiếc là không còn nhiều thời gian và sinh lực như các bạn, để có thể cống hiến một cách xứng đáng và trọn vẹn cho một vận hội mới đang đến với dân tộc.
Như các bạn đã biết, sự kiện giàn khoan Hải Dương Thạch Du 981 của Trung Quốc hiện diện hai tháng nay ở vùng lãnh hải Việt Nam, không phải là sự kiện lớn đơn thuần, mà nó biểu hiện một tiến trình vô cùng hệ trọng đối với sinh mệnh của Tổ Quốc chúng ta, nó là màn mở đầu công khai cuộc xâm lược của Trung Quốc vào lãnh thổ, lãnh hải nước ta trong kế hoạch có quy mô thôn tính cả Biển Đông, từng bước khống chế toàn vùng Đông Nam Á, để thực hiện mộng siêu cường bá chủ không giấu diếm của mình. Nó còn bộc lộ cho toàn dân ta biết mối quan hệ mờ ám được che giấu lâu nay dưới các từ ngữ và khẩu hiệu đẹp đẽ của Đảng Cộng sản Trung Quốc đối với Việt Nam ta.
Nhưng đồng thời cũng cần hiểu rằng đây là vận hội mới cho dân tộc, vì nó mang ý nghĩa thức tỉnh toàn diện của một giai đoạn lịch sử, bởi toàn bộ sự thật đã được phơi bày.
Việt Nam là một nước nhỏ về quy mô dân số và diện tích so với họ, lại chậm phát triển về kinh tế, khoa học kỹ thuật, về công nghệ thông tin, công nghệ quân sự… lại đúng vào lúc xã hội đang suy yếu, kinh tế bên bờ vực thẳm, tầng lớp lãnh đạo thì suy thoái tư tưởng- đạo đức – lối sống, tham lam, nhũng nhiễu đầy khắp. Thử hỏi trong tình thế đó làm sao có thể đối địch trước một tham vọng vĩ cuồng như thế của đối phương?
Câu hỏi ấy đang xoáy vào lòng mỗi người dân nước ta, và chúng ta thật sự day dứt về câu trả lời.
Dù chúng ta yêu hòa bình bao nhiêu, chân thành mong muốn hữu nghị bao nhiêu, tất cả cũng bằng thừa, nếu không nói là tự huyễn hoặc lấy mình, trước tham vọng của chủ nghĩa Đại Hán phương Bắc.
Bành trướng Bắc Kinh đang tiến công chúng ta ở thế áp đảo về bạo lực, thế thượng phong về kinh tế, đánh phủ đầu ta về ngoại giao tuyên truyền. Quan chức cao cấp của Trung Quốc – Dương Khiết Trì – đến nước ta, đưa ra một thông điệp với tư cách cao ngạo của một nước lớn, thể hiện mối quan hệ bất bình đẳng không phải đột nhiên mới có: yêu cầu ta chấm dứt cái gọi là “quấy nhiễu” chúng ở giàn khoan HY981, đe dọa nếu ta kiện chúng ra tòa án quốc tế, ta sẽ nhận lấy “hậu quả” khôn lường. Nếu ta “ngoan cố” không hàng phục, chúng sẽ phong tỏa kinh tế, phong tỏa bờ Biển Đông, và mọi tai họa khác sẽ xảy đến. Chúng ngăn cản ta không được mở rộng liên minh quân sự với Mỹ và các nước khác, bởi làm như thế chúng quy là ta mang tội “khiêu khích” chúng.
Các bạn thử nghĩ xem. Họ bao vây và khống chế ta, nhưng không cho ta la lên để nhờ người can thiệp, không cho ai giúp sức, vâng, trói lại và đánh, buộc ta phải tự nguyện đầu hàng!
Qua cách nói và hành động của họ, cơ hồ như ta đã là quốc gia phụ thuộc không có bao nhiêu chủ quyền?
Các quốc gia có chủ quyền, có quan hệ bình đẳng, bất kể là nước lớn hay nhỏ, chưa từng nói năng như thế. Hồ đồ, trịch thượng phải bắt nguồn từ một thực tế. Song, yếu kém, nhu nhược vốn cũng không phải không có nguyên nhân. Có khi là sự tương thích bắt nguồn từ những sự kiện chưa bộc lộ từ phía nhà cầm quyền nước ta chăng? Dù sao cũng đã có một câu phương ngôn đáng nhớ: “Nếu ta đứng lên, là ta ngang hàng, nếu ta quỳ xuống, thì ngang rốn đối phương”.
Các bạn thân mến,
Đó là kết quả của một thực tế yếu kém, hay từ một tinh thần bạc nhược, hay cả hai? Sự than trách hay nguyền rủa đối phương lúc này quả là một sự xa xỉ.
Làm công dân của một nước, làm sao ta không thấy đau lòng khi đất nước bị xâm lăng? Làm sao ta không thấy nhục khi bị kẻ khác lăng nhục vào dân tộc mình? Trên những con đường mà các bạn đi làm hay đi học hằng ngày, trong công viên mà các bạn dạo chơi, trong sách sử mà các bạn đã đọc, luôn phảng phất bóng dáng của tiền nhân, mang tên những vị anh hùng, trong lịch sử hàng nghìn năm trải qua từng thế hệ, đã chống trả lại bọn xâm lược phương Bắc oanh liệt ra sao, và không hề khiếp sợ. Tiền nhân đã để lại cho chúng ta một giang sơn vẻ vang. Đến lượt chúng ta, chúng ta không thể thoái thác, và không hề thoái thác bởi bất cứ lý do gì, để hết lòng bảo vệ giang sơn ấy.
Nhưng lời tâm tình của tôi là vô nghĩa, nếu tôi không nói với các bạn rằng, sức mạnh có ưu thế nhất đang lớn lên từ trong tim và trong trí tuệ của các bạn, là niềm hy vọng của dân tộc – những thế hệ Thanh niên-Sinh viên-Học sinh hôm nay. Các bạn đang đứng ở đầu thề kỷ 21 của một nhân loại đang toàn cầu hóa, mà tri thức thì trở nên vô biên giới và không ai có thể che giấu hay độc quyền được.
Một cuộc chiến đấu để bảo vệ Tổ Quốc bằng mọi biện pháp và thông minh mà các bạn sẵn sàng dấn thân, và một xã hội mà các bạn cần xây dựng, có tương lai như thế nào, là hai vấn đề quyện vào nhau mà có lẽ các bạn đang suy nghĩ?
Để có một đất nước độc lập tự do, trước hết mỗi chúng ta cần có một trí tuệ độc lập tự do, không để bị nhuộm đen, nhuộm đỏ, hay bất cứ màu nào khác; nó phải là lòng yêu nước nồng nàn, trong sáng, yêu hòa bình độc lập và dân chủ bằng một nhận thức kịp thời đại. Một cuộc chiến đấu chỉ bằng niềm tin và sinh mạng dù rất cao cả, nhưng nó sẽ đem lại một kết quả ra sao?
Một xã hội các bạn mong muốn, chưa biết là thế nào, nhưng ít nhất, và chắc chắn nó không thể là một xã hội như các bạn đang nhìn thấy, nó đầy dẫy những bất công, trên một tầng nền của hẹp hòi và thiển cận, nó không bao giờ là bền vững!
Tôi không muốn nói một câu như sáo ngữ: tương lai đang nằm trong tay thanh niên, với nghĩa nó là màu hồng. Không, có thể nó không đến các bạn với màu hồng, nò tùy thuộc vào ý thức của các bạn. Đó là cái nhìn thẳng vào thực tế với đôi mắt biết đúng sai và nói được tiếng nói của trái tim mình. Một cuộc chiến đấu sẽ rất mạnh mẽ khi nó có đầy đủ chân lý.
Điều tôi muốn nói cùng các bạn, chúng ta phải cương quyết làm người công dân tự do, dù xã hội chưa có luật pháp thừa nhận tự do đúng nghĩa. Chúng ta cương quyết làm con người có quyền con người, dù quyền con người chưa được thừa nhận đầy đủ. Chúng ta có quyền và có nghĩa vụ – quyền sống tự do và nghĩa vụ bảo vệ độc lập, toàn vẹn lãnh thổ. Tôi trộm nghĩ, tự do trong bối cảnh Việt Nam hôm nay quan trọng hơn vì nó chứa cả sự độc lập. Tôi muốn nói đến một thể chế dân chủ, một xã hội dân sự, nó sẽ không bị đem ra mua bán hay đổi chác bất ngờ bởi một đất nước, nếu nằm gọn trong tay của một nhóm người độc quyền.
Chúng ta tin tưởng sẽ giữ được độc lập tự do, sẽ bảo vệ được giang sơn vì chúng ta có hai điều quan trọng:
- Một, chúng ta có chính nghĩa, lẽ phải ở về phía chúng ta. Thế giới bây giờ là sự liên kết rộng lớn và có sức mạnh vô tận, vấn đề là ta có làm cho sức mạnh ấy hội tụ lại được hay không? Chúng ta có làm rõ chính nghĩa để xứng đáng được nhận sự ủng hộ đó hay không? Chế độ phát xít của Bắc Kinh hiện nay với chủ trương bạo lực và bành trướng đang tự đào mồ cho mình, và nhân loại sẽ chôn chúng. Tôi tin chắc chắn điều đó sẽ xảy ra như lịch sử nhân loại đã cho thấy.
- Hai, chúng ta biết sửa mình. Một quốc gia hùng mạnh là vì có phương hướng đúng, một quốc gia yếu kém là vì có phương hướng sai. Đó là một thể chế chính trị tiến bộ hay lạc hậu, có tạo được sức mạnh đoàn kết của toàn dân hay không mà Việt Nam ta phải cấp bách xem xét để sửa đổi. Sự sửa đổi đó phải đến từ sức mạnh đoàn kết của nhân dân, kể cả những lực lượng, những con người từ trong bộ máy nhà nước, và đồng bào ở nước ngoài.
Tôi tự hỏi, có lẽ cũng giống như các bạn, vì chúng ta không muốn hy sinh xương máu khi chưa cần thiết, và nếu chúng ta là chính nghĩa, tại sao chúng ta không dám kiện để đưa họ ra tòa án quốc tế? Thế giới ngày nay không còn ở thời kỳ hồng hoang, nhân loại không phải là bầy thú trong rừng để con lớn dễ dàng giày xéo con bé, hay chính chúng ta mang mặc cảm tự ti, tội lỗi và hẹp hòi mà không dám nhìn nhận và tiếp nhận sức mạnh đang rộng mở của thời đại? Làm sao chúng ta có thể tin là an toàn và có giá trị khi tự thu mình, núp vào hang ổ “hữu nghị” giả dối dưới nách của kẻ xâm lược?
Thưa các bạn,
Bao giờ, hay ngay bây giờ chúng ta có thể cất lên tiếng nói thống nhất, mạnh mẽ đối với những người đang mang trọng trách dẫn dắt dân tộc?
Hiện nay, tôi không tán thành nhiều điều, trong đó có hai điều căn bản và cấp bách mà Chính phủ của Đảng Cộng sản Việt Nam đang thực hiện:
1- Đặt Hiến pháp cũng như luật pháp của một Quốc gia dưới cương lĩnh và các chỉ thị của Đảng Cộng sản. Thay vì ngược lại, Đảng Cộng sản phải đặt mình dưới Hiến pháp và luật pháp nhà nước, với chức năng là thi hành chứ không phải chỉ đạo. Từ sự trái ngược đó, với quyền hành độc đoán trong tay, Đảng đã tự tha hóa và suy thoái (như đã tự thừa nhận), đưa đến một Chính phủ thiếu trách nhiệm và không hiệu quả, làm cho xã hội rệu rã, không phát triển và mất dần sức sống, người dân trở nên lơ láo, mất phương hướng và tích lũy nỗi bất bình. Tình trạng này là điều kiện phù hợp ý muốn của kẻ xâm lược.
2- Đường lối đối ngoại hiện nay, là thuộc về Đảng Cộng sản, cụ thể là Bộ Chính trị, chứ không phải do một Chính phủ của nhân dân, vì thế đã không giữ được tư thế chính danh của một Quốc gia, đặc biệt trong quan hệ với Trung Quốc. Các từ ngữ: hữu nghị, bạn, môi răng, đồng chí, anh em, 16 chữ vàng (*), 4 tốt…đã xóa tan tư cách và khoảng cách phải có của một quốc gia với một quốc gia. Mối quan hệ mang tính chất tình cảm quá đà và độc hại đó đã tràn ngập trong tư tưởng giới lãnh đạo, quan chức, các đoàn thể, kể cả Đoàn Thanh niên Cộng sản mới lớn sau chiến tranh, thể hiện lời nói, phong cách trong các văn kiện cũng như trong cách hành xử, chứng tỏ một tinh thần dựa dẫm, bấu víu, lệ thuộc, thiếu tự tin của tâm lý nhược tiểu chưa trưởng thành về mặt quốc gia, làm mất quốc thể, của giới lãnh đạo hiện nay. Lẽ ra, mối quan hệ không chính danh đó phải được chấm dứt, khi chiến tranh chấm dứt và đất nước thống nhất. “Ân đền oán trả” gì khi còn nằm trong rừng sâu suối lạnh, thì cũng phải minh bạch trong chính sách ngoại giao, không “giáo dục” toàn dân theo cách “xóa tan biên cương” mập mờ như thế được! Vì thế, làm sao trách thái độ kẻ cả của Dương Khiết Trì khi bảo Việt Nam “quấy rối” chúng ở giàn khoan, hay kêu gọi Việt Nam “ đứa con đi hoang hãy sớm quay đầu về”, hoặc bí thư Quảng Đông gởi “danh mục công việc phải làm” cho Bộ Ngoại giao ta?
Tôi sống ở miền Nam, và biết người dân miền Nam đều nhận thấy cực kỳ phẫn nộ về cách ngoại giao xa lạ như trên.
Thưa các bạn,
Văn hóa ngoại giao cũng là biểu hiện chiều sâu của thực thể. Lẽ nào tôi dám nói ép, nói oan cho các lãnh đạo Việt Nam chăng, khi cho rằng mối quan hệ được biểu hiện như thế là xuất phát từ hành vi và tư duy lệ thuộc do quán tính, hoặc do “tận đáy lòng”?
Tôi không tán thành về mối quan hệ bất bình đẳng, được gọi là “hữu nghị” giữa Việt Nam và Trung Quốc lâu nay, mà ông Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam đang cố gắng níu kéo một cách vô vọng trong cô đơn và sợ hãi, có tác dụng cuốn cả đất nước rơi vào quỹ đạo của bành trướng Bắc Kinh. Tôi cho rằng Trung Quốc là không đáng sợ, một nước rộng về đất, đông về dân, mạnh về bạo lực, chứ không hề là một nước lớn với ý nghĩa là có sức mạnh văn hóa, văn minh và đáng nể trọng. Không tự cúi người xuống để phong Trung Quốc là đại ca vô địch. Cũng không thể có ý nghĩ đến việc có thể hay không thể “rinh” đất nước chạy đi nơi khác với lời than thở vô nghĩa: “Có ai chọn được láng giềng đâu!”. Thật ra đó là ý của một tướng Tàu đã nói ở Hà Nội các đây hai năm, nhằm đe nẹt Việt Nam đã lỡ nằm cạnh Trung Quốc, không thể “chọn” thân phận khác được đâu, lẽ ra không nên lặp lại theo cách áo não như thế. Thủ tướng Nhật, chưa từng than van chuyện phải bê mấy hòn đảo của mình đi đâu. Nữ Tổng thống Hàn Quốc cũng không có một lời nào tương tự!
Tôi chân thành bày tỏ, chia sẻ cùng các bạn về niềm tự tin và tự hào của dân tộc, trước vó ngựa của quân Nguyên-Mông xưa, nay là trước sự hung hăng của quân Tập, với tinh thần là nhân dân phải biết làm chủ vận mệnh của mình, thông qua một thể chế dân chủ bởi một Hiến pháp đứng đắn, và quan hệ bình đẳng không lệ thuộc Bắc Kinh. Đó là khẳng định căn bản và lâu dài, dù cho nay mai giàn khoan có thể rút đi, hay thay một chiếc khác. Mối quan hệ giữa “hai” dân tộc – theo nghĩa dân sự – xưa nay chưa từng có vấn đề, ngoại trừ bọn cầm quyền hung hăng mỗi lúc. Nhắc lại điều này với dân chúng cũng lại là một xa xỉ nữa.
Hai điều nêu trên, không phải là vô cùng hệ trọng của hiện tình đất nước đáng trăn trở hay sao?
Chúng ta không để sự thờ ơ của hôm nay là nỗi hối tiếc của ngày mai. Chúng ta không muốn một đồng bào nào của mình phải tự thiêu như người Tây Tạng, không muốn những nhóm thanh niên ta đến lúc phải vung dao liều chết vào bọn Hán tộc ở các bến tàu như ở Tân Cương. Và chúng ta cũng cần tinh tường cảnh giác về những kẻ diễn hài nội địa.
Một phương châm chân chính đã từng vang lên trong lòng dân tộc: “Chúng ta yêu hòa bình nhưng sẵn sàng chiến tranh” để bảo vệ Tổ quốc.
Mong rằng tôi có nhiều cơ may được gặp các bạn, góp phần nhỏ bé của mình cùng các bạn bước tới, cùng cả đất nước đứng hẳn lên đấu tranh, giữ vững độc lập trước sự khống chế và xâm lược của Bắc Kinh, xây dựng một xã hội dân sự vững chắc, công bằng và dân chủ.
Ao ước thay!
Trân trọng kính chào.
Huỳnh Tấn Mẫm – một thanh niên nhiều tuổi.
——————————————————–
(*) “Sơn thủy tương liên, lý tưởng tương thông, văn hóa tương đồng, vận mệnh tương quan” (!) – thập lục tự phương châm – do Trung Quốc đưa ra, dịch thành phương châm hành động: Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai”.

Người TQ cuỗm tiền tỷ, Eximbank giấm nhẹm thông tin

http://baodatviet.vn/kinh-te/tai-chinh/nguoi-tq-cuom-tien-ty-eximbank-giam-nhem-thong-tin-3045427/

(Tài chính) - Thay vì báo cơ quan chức năng khi phát hiện các giao dịch giả mạo, ngân hàng chỉ tiến hành hủy hợp đồng.

Đây là nguyên nhân được cán bộ điều tra của phòng cảnh sát chống tội phạm sử dụng công nghệ cao (PC50, CA TP Hà Nội) chỉ ra, khiến công tác điều tra của các cơ quan điều tra trở nên khó khăn hơn. Cụ thể trong trường hợp liên quan đến vụ việc người Trung Quốc thuê một số người Việt đứng tên thành lập các công ty ma, dùng thẻ giả để chiếm đoạt tiền của các ngân hàng.
Trong khi, việc làm thẻ giả hiện tại không quá khó khăn, "Chỉ hơn 200 USD một chiếc máy dập thẻ từ Trung Quốc rồi lấy phôi thẻ để làm thẻ giả", cán bộ điều tra nói trên Dân trí.
Theo đó, ngân hàng Eximbank sau khi phát hiện ra một giao dịch giả mạo trị giá 6.800.000 đồng đã yêu cầu truy thu lại số tiền, huỷ hợp đồng để thu hồi số tiền. Tuy nhiên, trong trường hợp, bộ phận rủi ro của ngân hàng không tìm được, không thu được hoá đơn giao dịch thì ngân hàng phải chịu thiệt.
Trong quá trình xác minh thông tin tại ngân hàng Oceanbank, phòng PC50 đã xác định, Tổng số giao dịch thanh toán thẻ mà ổ nhóm tội phạm thực hiện thành công là 333 giao dịch với tổng số tiền là 1.126.848.000đ (một tỷ một trăm hai mươi sáu triệu tám trăm bốn mươi tám nghìn đồng).
Đối tượng Tian tại cơ quan điều tra
Đối tượng Tian tại cơ quan điều tra
Tổng số giao dịch thanh toán thẻ thất bại là 254 giao dịch, nguyên nhân do các thẻ thanh toán đều là thẻ bị mất trộm, thất lạc. Trong số 333 giao dịch thanh toán thẻ thành công có 24 kiến nghị của các đơn vị phát hành thẻ nước ngoài về việc giao dịch thanh toán thẻ bằng thẻ giả.
Oeanbank đã tiến hành mời đại diện pháp nhân 4 công ty lên làm việc, giải trình và cung cấp chứng từ giao dịch nhưng cả 4 công ty đều không có phản hồi. Số tiền thanh toán thẻ của các công ty do đối tượng Đinh Văn Chính thành lập tại các Ngân hàng BIDV, Sacombank, Vietinbank, Vietcombank hiện tại chưa xác minh được.
Thành lập công ty ma chiếm tiền tỷ
Trước đó, ngày 4/7, Đội 3 thuộc phòng cảnh sát chống tội phạm sử dụng công nghệ cao (PC50) cho biết vừa phối hợp cùng phòng 3 - C50 của Bộ công an triệt phá ổ nhóm chuyên rút trộm tiền của ngân hàng bằng thẻ giả.
Lực lượng công an đã bắt giữ kẻ kẻ phạm tội là Zeng Xiao Tian Tăng Hiếu Thiên (SN 1984) mang quốc tịch Trung Quốc về hành vi Sử dụng mạng máy tính, mạng viễn thông, hoặc thiết bị số thực hiện hành vi chiếm đoạt tài sản.
Tang vật thu giữ của các đối tượng là 2 ô tô, 1 xe máy, 5 máy pos, 2 máy làm giả thẻ tín dụng, 21 phôi thẻ chưa có dữ liệu, 45 thẻ tín dụng ghi chữ Trung Quốc và Việt Nam đã qua sử dụng.
Năm 2013, Tian thuê Đinh Văn Chính thành lập Công ty TNHH Ninh Cát tại địa chỉ phòng 2603, Tòa Nhà Licogi 13, Khuất Duy Tiến, Thanh Xuân, Hà Nội do Chính làm giám đốc, tạo vỏ bọc cho Tian làm giám đốc điều hành.
Tian và Chính đã sử dụng các máy POS của các ngân hàng sau đó dùng thẻ giả để rút tiền
Tian và Chính đã sử dụng các máy POS của các ngân hàng sau đó dùng thẻ giả để rút tiền
Sau đó, Tian chỉ đạo đối tượng Đinh Văn Chính tiếp tục thành lập 3 “công ty ma” khác gồm: Công ty TNHH Thương mại Phước Hiền ở Long Biên, Hà Nội do Lê Trọng Hiền (SN 1992) làm giám đốc; Công ty TNHH TMDV Bảo Phương ở Hoàng Mai, Hà Nội, giám đốc là Nguyễn Thị Phương (SN 1988); Công ty TNHH Thương Mại Lực Long ở Thanh Xuân, Hà Nội, do Hoàng Tiến Tuân (SN 1993) làm giám đốc.
Sau khi thành lập 4 Công ty, Tian cùng Đinh Văn Chính đã lựa chọn Ngân hàng có cung cấp dịch vụ thanh toán thẻ (các ngân hàng có cung cấp dịch vụ thanh toán quẹt thẻ qua máy POS) trên địa bàn thành phố Hà Nội như BIDV, Sacombank, Vietinbank, Vietcombank, Eximbank... mở tài khoản và hợp đồng dịch vụ thanh toán thẻ, sử dụng thẻ giả quẹt qua máy POS chuyển tiền vào tài khoản các công ty đã mở để rút trực tiếp tại các ngân hàng hoặc cây ATM.
Trong vụ việc trên, các bị hại (chủ thẻ), đơn vị phát hành thẻ đều là người nước ngoài và đặt ở nước ngoài. Các thẻ giả mà người Trung Quốc làm được đều bằng thủ đoạn ăn cắp thông tin cá nhân và thẻ ăn trộm được.
Xác định ban đầu, tại một ngân hàng, các công ty của nhóm đối tượng này đã dùng hàng chục thẻ tín dụng giả, hơn 300 lần rút tiền và chiếm đoạt số tiền hơn 1,12 tỷ đồng.
Hồi tháng 9/2010 một vụ việc tương tự đã từng diễn ra tại Nghệ An khi 3 người Trung Quốc là Lý Bằng, 40 tuổi, trú tại tỉnh Hắc Long Giang, Lý Tất Trung, 49 tuổi, trú tại tỉnh Quảng Tây và Lẩu Triều Cần, 46 tuổi, ở tỉnh Triết Giang đã cấu kết với Nguyễn Thị Chất, 58 tuổi, trú tại xã Đức Yên, huyện Đức Thọ, tỉnh Hà Tĩnh dùng thẻ tín dụng quốc tế giả để rút tiền tại Ngân hàng ngoại thương chi nhánh thành phố Vinh.
Chỉ trong một tuần có 115 lần giao dịch bằng 42 thẻ tín dụng quốc tế Visa và Master Card nhưng số lần thành công lại rất khiêm tốn (29/115).
Qua kiểm tra, cán bộ Ngân hàng phát hiện toàn bộ các thẻ tín dụng này đều do Ngân hàng tại Mỹ phát hành, nhưng đã bị kẻ nào đó giả mạo chủ thẻ, thực hiện các giao dịch trên, lấy được là 1,33 tỷ đồng.
Hà Anh

Quan chức Trung Quốc bất lịch sự từ lúc nào?

http://motthegioi.vn/quoc-te/quan-chuc-trung-quoc-bat-lich-su-tu-khi-nao-84710.html

Đăng Bởi -
Trở về nước, ông Dương Khiết Trì tuyên bố với báo chí rằng "sang Việt Nam đơn giản chỉ để trách mắng đồng nhiệm người VN"
Trở về nước, ông Dương Khiết Trì tuyên bố với báo chí rằng "sang Việt Nam đơn giản chỉ để trách mắng đồng nhiệm người VN"

Bài viết China’s “new” language of diplomacy đăng trên Asia Sentinel phân tích ngọn ngành, gốc rễ của phong cách phát ngôn khiếm nhã, bất lịch sự, thậm chí thô lỗ có tính hệ thống của các quan chức chính trị, ngoại giao Trung Quốc (TQ) trong thời gian gần đây. Tại sao lại có như vậy? Một Thế Giới xin trích dịch.
Một tính cách đặc trưng đáng chú ý của giới quan chức TQ trong các hội nghị quốc tế là họ hay dùng ngôn ngữ khiếm nhã, thậm chí lỗ mãng một cách bất bình thường. Đây là thứ ngôn ngữ hoàn toàn không giúp được cho TQ trong nỗ lực được công nhận là một thành viên văn minh của cộng đồng ngoại giao quốc tế.
Những cử chỉ lễ phép, những ngôn từ tôn trọng người khác dường như biến mất trong các bài diễn văn của các quan chức TQ trên diễn đàn quốc tế. Mới đây thôi, sau chuyến viếng thăm Việt Nam, ông Dương Khiết Trì - ủy viên quốc vụ viện với thâm niên lâu năm làm chính sách đối ngoại, đã về nước và tuyên bố với báo chí rằng mục tiêu của ông ta đến Việt Nam "đơn giản chỉ là trách mắng (lên lớp) đồng nhiệm người  Việt Nam".
Một bộ phận báo chí Trung Quốc thậm chí còn gọi Việt Nam là “đứa con hoang”. Những bình luận được đưa ra, nhìn nhận có sự căng thẳng giữa Việt Nam và TQ xoay quanh vấn đề Hoàng Sa. Ngôn từ được các quan chức TQ đưa ra rất kẻ cả, bề trên và hỗn xược.
Fang Kecheng – một blogger người TQ và là thạc sĩ báo chí trường Đại học Peking, vài năm trước đã đếm được số lần phát ngôn viên Bộ ngoại giao Trung Quốc phát biểu một cách chính thức rằng người TQ “đang cảm thấy bị tổn thương” ít nhất là 140 lần, được gây bởi ít nhất 42 quốc gia, kể cả những quốc gia mà sự tổn thương đó xảy đến rất khó hiểu như Iceland và Guatemala cũng như một số tổ chức khác kể từ khi chính quyền Trung Quốc phế truất Quốc dân đảng vào năm 1949.
Cụm từ phản ứng phổ biến nhất là “Sự cố/phát biểu này đã can thiệp thô bạo vào công việc nội bộ của TQ, làm tổn thương nghiêm trọng đến cảm xúc của người dân TQ và hủy hoại mối quan hệ song phương cơ bản”.
Victor Mair, một nhà ngôn ngữ học viết trên The Language Log tại đại học Pennsylvania, Mỹ, đã quyết định kiểm tra xem các quan chức TQ thường xuyên dùng cụm từ “làm tổn thương cảm xúc của người dân TQ” như thế nào trên Google. Người TQ, theo như Mair cho biết, bị tổn thương tổng cộng 17.000 lần cho đến năm 2011. Các quốc gia làm tổn thương TQ đứng đầu là Nhật với 178 lần, kế đến là Mỹ với 5 lần. Vợ chồng Brad Pitt và Angelina Jolie cũng làm tổn thương người Trung Quốc một số lần đáng kể. Pitt làm tổn thương vì xuất hiện trong một bộ phim liên quan đến Tây Tạng, còn Jolie thì nhầm lẫn giữa việc đạo diễn Lý An là người Đài Loan hay TQ.
Miệng nói thường xuyên bị tổn thương, nhưng ngược lại, TQ đã sử dụng ngôn ngữ cứng rắn đối với hàng loạt quốc gia xung quanh Việt Nam, và cụm từ “bị tổn thương” hoàn toàn không hề có trong các bài phát biểu.
Tháng 12 năm ngoái, ngoại trưởng TQ Vương Nghị đã đưa ra lời công kích đầy ác ý nhắm vào Úc trong buổi nói chuyện với ngoại trưởng Úc Julie Bishop đang được truyền hình trực tiếp. Một nhà ngoại giao cao cấp của Úc  mô tả “tai nạn” này như là một bài diễn văn thô thiển nhất ông từng chứng kiến trong suốt 30 năm hoạt động ngoại giao của mình.
Tháng 11.2011, Philippines đã quyết định cấm một quan chức ngoại giao cấp cao TQ tham dự các buổi họp vì có hành vi bất lịch sự. Trong biên bản ghi nhớ của Bộ ngoại giao Philippines cho biết nhà ngoại giao TQ đã phô diễn “một hành động không xứng đáng là nhà ngoại giao”.
Trong hồi ký gần đây của cựu ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton cho biết năm 2010 tại Diễn đàn khu vực ASEAN tại Hà Nội, ngoại trưởng TQ Dương Khiết Trì đã mất bình tĩnh và tuôn một mạch độc diễn dài 30 phút sau khi các bộ trưởng ASEAN than phiền TQ đang có hành vi khiêu khích ở biển Đông, gậy nên mối lo ngại trong các nước ASEAN.
Có lúc ông Dương tuyên bố rằng “Trung Quốc là nước lớn và các nước khác là nước nhỏ, đơn giản đó là sự thật” – một kiểu tuyên bố cùn, không liên quan gì đến nội dung cần thảo luận.
Cách hành xử thô lỗ, khiếm nhã của các quan chức TQ ngày nay đang gia tăng  và trở nên thông dụng trên các diễn đàn chính trị và ngoại giao thế giới. Mới tháng trước, tại Đối thoại Shangri-La ở Singapore, cả thế giới chứng kiến màn phát ngôn thiếu nhân cách phát ra từ miệng của một vị tướng TQ để đáp trả lời bình luận của Bộ trưởng quốc phòng Mỹ Chuck Hagel và thủ tướng Nhật Shinzo Abe.
Ông Hagel đưa ra một loạt va chạm trên biển Đông và khuyến cáo TQ đang có những hành động gây mất ổn định. Ông Abe nói về những động thái khiêu khích của TQ trên Biển Đông, Hoa Đông và khuyến cáo các quốc gia phải tôn trọng luật quốc tế. Đáp lại, Trung tướng Vương Quán Trung, Phó tổng tham mưu quân đội giải phóng nhân dân TQ cho rằng những lời lẽ của ông Hagel và Abe là “kỳ quái”. Điều đó cho thấy rõ ràng là vị tướng này cảm thấy không thoải mái trước những sự thật.
Thực tế, ngôn từ bất lịch sự trong ngoại giao của TQ cũng không có gì mới. Nhiều tài liệu cho thấy từ thế kỷ thứ 15 các hoàng đế Trung Hoa đã sử dụng loại ngôn ngữ xấc xược như một công cụ để đe dọa các nước láng giềng. Ngôn ngữ họ viết cụt lủn giọng nói của họ thì hoàn toàn thiếu sự tôn trọng đối với người nghe.
Một trong những cụm từ các hoàng đế Trung Hoa thích dùng là “TQ là một nước lớn” và cụm từ này đến nay vẫn đang được ưa thích. Ngôn ngữ và văn hóa là truyền thụ. Vì thế, có lẽ cũng không ngạc nhiên lắm khi chứng kiến các quan chức TQ thích nói từ “nước lớn” như ông Dương Khiết Trì đã  nói trên diễn đàn thế giới.
Để giúp thế giới ngày càng tốt hơn, người ta trông đợi các nhà ngoại giao sẽ dùng ngôn từ lịch sự và bày tỏ sự tôn trọng chứ không phải loại ngôn từ diễn giải ta đây là kẻ bề trên.
Tuy nhiên, ý tưởng đó có vẻ như trở nên quá xa xỉ với nhiều quan chức TQ. Gần đây, nhiều lần đã có những thông tin cho thấy du khách TQ bị phản ánh là có hành vi thiếu văn minh khi du lịch nước ngoài và hành vi đó của họ đã làm tổn hại hình ảnh đất nước TQ.
Tương tự, những ngôn từ thiếu nhân cách, cho dù trong hoàn cảnh nào, được phát ra từ miệng các quan chức TQ tại các diễn đàn quốc tế chỉ có thể gây tổn hại đến uy thế của đất nước TQ và những ngôn từ đó chẳng giúp họ chiếm được ưu thế gì trong các cuộc tranh cãi.

Lê Huỳnh Lê (trích dịch)

Tàu chiến Trung Quốc lại tấn công tàu cá Việt Nam

http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/cn-mil-ship-ram-vn-ship-07062014053253.html

Gia Minh, biên tập viên RFA, Bangkok
2014-07-06
Chiều 5/7, tàu cá QNg 96185 TS đã trở về với đầy thương tích do bị tàu Trung Quốc tấn công
Chiều 5/7, tàu cá QNg 96185 TS đã trở về với đầy thương tích do bị tàu Trung Quốc tấn công
Nguồn VTC.vn
Tàu cá QNg 96185 TS của ngư dân Đảo Lý Sơn vừa cập bến chiều hôm qua sau khi bị tàu chiến của Trung Quốc đâm và bỏ chạy hôm ngày 3 tháng 7, khi tàu này đang đánh bắt cá tại khu vực ngư trường truyền thống quần đảo Hoàng Sa.
Vào chiều ngày 6 tháng 7, thuyền trưởng Mai Văn Cường của chiếc QNg 96185 TS, cho Đài Á Châu Tự do biết về tình hình tàu bị phía Trung Quốc đâm như sau:
Phía Trung Quốc đâm tàu lủng hai lỗ và làm bể gương tàu hôm ngày 3 tháng 7 tại vùng biển Hoàng Sa, tọa độ 16.8 (vĩ bắc) và 112,3 (kinh đông).  Tàu Trung Quốc là tàu 1312, giống như là tàu chiến. Khi gặp nó bảo em dừng tàu lại nhưng em không dừng nên nó rượt miết. Tàu đó áp sát tàu em và tông. Vì không qua tàu em được nên nó bỏ đi.
Theo anh Mai Văn Cường, thì trên chiếc tàu 1213 của Trung Quốc thấy có súng. Khi rượt đuổi thì phía bên tàu Trung Quốc dùng cây chỉa dài cả mấy thước phóng sang trúng cabin nên kính của cabin tàu QNg 96185 TS bị vỡ.
Trên tàu do anh Mai Văn Cường làm thuyền trưởng còn có 12 ngư dân khác cùng là người sinh sống tại thôn Tây, xã An Vĩnh, huyện đảo Lý Sơn, tỉnh Quảng Ngãi. May mắn tất cả mọi người trên tàu đều không bị thương tích gì. Tuy nhiên thiệt hại do tàu bị đâm ước tính khoảng 100 triệu chưa kể phí tổn chi cho chuyến đi phải rút ngắn như thế.
Cũng vào ngày 3 tháng 7 vừa qua, chiếc tàu cá QNg 94912 TS cùng sáu ngư dân trên đó bị hải quân Trung Quốc vây bắt khi đang đánh bắt tại Vịnh Bắc Bộ.
Tàu này của ông Võ Đạt, ngụ tại thôn Thạnh Đức, xã Phổ Thạnh, huyện Đức Phổ, tỉnh Quảng Ngãi. Những ngư dân cùng đánh bắt tại Vịnh Bắc Bộ chứng kiến sự việc và dùng máy Icom gọi về cho ông Võ Đạt và ông này báo với cơ quan chức năng việc tàu của ông bị hải quân Trung Quốc bắt đưa về nước họ.
Hôm nay, ông Lương Thanh Quảng, trợ lý Cục trưởng, Trưởng phòng Bảo vệ Công dân và Pháp nhân Việt Nam ở nước ngoài, Cục Lãnh sự Bộ Ngoại giao Việt Nam cho tờ Thanh Niên biết cơ quan này đã gặp Đại sứ quán Trung Quốc ở Hà Nội yêu cầu thông báo chính thức tọa độ và lý do bắt tàu QNg 94912 TS cúng 6 ngư dân Quảng Ngãi như vừa nêu.

Chủ Nhật, 6 tháng 7, 2014

Ánh sáng xuyên màn đêm

http://danlambaovn.blogspot.com/2014/07/anh-sang-xuyen-man-em.html

Anton Lê Ngọc Thanh (Việt Nam Thời Báo) - ..."Khi có kết quả, bác sĩ nói chuyện riêng với anh Trí. Anh Trí nói mình đã đoán biết và sẵn sàng cho kết quả hôm nay. Bác sĩ ôm chầm lấy anh Trí và khóc. Ông nói họ đã dùng cách này để giết hại bao nhiêu người yêu nước". Anh Trí kể, "bác sĩ cho tôi tiền và bảo ông sẽ cố gắng hết sức để cứu tôi. Tôi nói không sao đâu bác sĩ. Tôi lo cho các chiến hữu còn trong tù của tôi, vì khi ở trong tù, tôi đã chứng kiến 14 trường hợp tù chính trị bị nhiễm SIDA và chết"...
*
"Con thì đã xong rồi, nhưng còn các anh em trong tù thì sao?”
Đó là câu hỏi của Huỳnh Anh Trí đặt ra với tôi sau khi anh biết mình đã bị nhiễm HIV.
Cái ngày mà tôi không thể quên : 28.05.2014.
Huỳnh Anh Trí sinh năm 1971 tại Sài Gòn. Đầu thập niên 90, anh Trí theo gia đình di cư sang Thái Lan. Năm 1999, anh tham gia vào tổ chức Việt Nam Tự Do tại Bangkok, một tổ chức có đường lối đấu tranh chống lại sự độc tài của đảng cộng sản Việt Nam.
Tháng 12/1999, Huỳnh Anh Trí bị bắt cùng với người anh ruột là Huỳnh Anh Tú (sinh năm 1968) tại Sài Gòn. Anh Trí và người anh cùng bị kết án 14 năm tù giam với tội danh “khủng bố” theo điều 79 của Bộ Luật Hình Sự .
Năm 2001, Huỳnh Anh Trí bị chuyển đến giam tại nhà tù Xuân Lộc (tỉnh Đồng Nai). Trong thời gian bị giam giữ tại đây, anh Trí đã đấu tranh với các quản giáo và giám thỉ trại giam để phản đối tình trạng giam giữ vô nhân đạo đối với tù nhân, đặc biệt là các tù nhân chính trị.
Năm 2005 và 2006, Huỳnh Anh Trí cùng với các tù nhân chính trị đã gởi đơn đến bộ trưởng bộ Công an lúc đó là ông Lê Hồng Anh, Ban giám thị nhà tù để phản đối quy định chỉ cho sử dụng một dao lam cạo râu, hớt tóc cho rất nhiều rất tù nhân (cả thường phạm và chính trị), điều này dẫn đến lây nhiễm HIV và các bệnh truyền nhiễm khác cho nhiều tù nhân bị giam giử chung. Nhất là việc sử dụng cùm không sạch, sau khi người nhiễm HIV/AIDS đã cùm bị chảy máu, cho các tù nhân chính trị và Huỳnh Anh Trí đã bị lây nhiễm.
Anh Trí kể, khi bị cùm, người tù rất sợ cùm dơ. Cùm dơ là cùm đã khóa chân người nhiễn HIV/AIDS dính đầy máu, thậm chí có cả da và ít thịt, nhưng không bao giờ được tẩy sạch. Anh Trí nói: "Tôi đã hỏi bác sĩ tuyên truyền về HIV/AIDS của Tổng cục VIII rằng khi cùm dính máu người nhiễm, rồi cùm cho tôi thì tôi có bị nhiễm không? Ông bác sĩ đó trả lời: tôi không biết!"
Người tù muốn thoát cùm dơ thì phải biết điều, phải cắt phần tiền trong sổ cantin trại giam, có khi phải tới một triệu, cho người quản cùm thì mới được cùm sạch. Anh Trí bị cùm dơ trong cả một thời gian dài.
Chúng tôi hỏi, tại sao anh muốn kể lại chuyện anh bị nhiễm HIV/AIDS? Anh Trí cho biết là phải tố cáo những độc ác của nhà tù để bảo vệ những tù nhân chính trị. Ông Nguyễn Hữu Cầu cũng có mặt trong buổi nói chuyện đã bổ sung. "Tôi thấy một anh chuẩn bị cùm vào cùm dơ đã quỳ và bái lậy nhiều lần trung úy Giang để khỏi phải bị đưa chân vào đó".
Kết quả xét nghiệm làm tại một Trung tâm y khoa ở Sài Gòn, ngày 28.05.2014 cho biết "Test HIV (test nhanh), kết quả phát hiện kháng thể kháng HIV, đề nghị làm thêm Elisa HIV". Kết quả xét nghiệm Elisa tại Viện Pasteur TP.HCM, ngày 29.05.2014, do thạc sĩ Lê Chí Thanh ký cho biết: Tỉ lệ tế bào TCD4 là 5.89%, trong khi bình thường phải là từ 29.5 - 41.9%. Số lượng tế bào TCD4 là 44.00/mm3, trong khi đó ngưỡng phải đạt từ 576 - 1254/mm3. Cơ thể của anh Huỳnh Anh Trí đã có nhiều bệnh cơ hội phát triển ngoài da và lao. Anh đã vào giai đoạn cuối của AIDS.
Một người em kết nghĩa đã đưa anh Trí đi làm các xét nghiệm kể: "Khi có kết quả, bác sĩ nói chuyện riêng với anh Trí. Anh Trí nói mình đã đoán biết và sẵn sàng cho kết quả hôm nay. Bác sĩ ôm chầm lấy anh Trí và khóc. Ông nói họ đã dùng cách này để giết hại bao nhiêu người yêu nước". Anh Trí kể, "bác sĩ cho tôi tiền và bảo ông sẽ cố gắng hết sức để cứu tôi. Tôi nói không sao đâu bác sĩ. Tôi lo cho các chiến hữu còn trong tù của tôi, vì khi ở trong tù, tôi đã chứng kiến 14 trường hợp tù chính trị bị nhiễm SIDA và chết".
Anh Huỳnh Anh Tú, người anh trai cùng tội danh và bản án nói: "Những người tù chính trị chúng tôi phải giữ tư cách, không có chuyện xâm mình như các tù hình sự, nên không thể nói lây bệnh AIDS qua đó được".
Khi được hỏi những ngày cuối cùng, anh Trí có ước mơ gì không? Cô Võ Thị Ánh Tuyết, sinh năm 1986, người yêu của anh Trí mới sáu tháng qua và cũng là người chăm sóc anh tận tình kể từ khi anh biết mình bị nhiễm AIDS.Cô nói: "Anh Trí muốn hai chúng tôi về quê chung sống, tôi hỏi ảnh, bây giờ mình làm đám cưới nha anh. Ảnh nói để anh khỏe rồi tính, chứ giờ lỡ có gì thì thiệt thòi cho em lắm".
"Khi hay tin anh Trí bệnh, ba má chị Tuyết định lên thăm, thì anh Trí nói mình trẻ không đi thăm ông bà, để ông bà đi lên là không được. Anh dậy đi về An Giang thăm ba má vợ tương lai’' -Người em kết nghĩa của Trí kể.
Ông bà rất muốn con gái mình chăm sóc cho anh Trí, vì xem đây là cái phước cũng như cái nghiệp của con gái mình.
Chúng tôi hỏi, tại sao cô Tuyết là đi yêu một cựu tù? Cô Tuyết lắng lại một lúc lâu rồi nói: "Anh Trí là người rất tình nghĩa".
Khi nghe anh Trí lâm trọng bệnh, nhiều người đã quen từ lâu, và nhiều người hơn chưa hề quen biết đã hỏi thăm, cầu nguyện và giúp đỡ.
Khoảng hơn 22:00, ngày 04.07, anh Tú và cô Tuyết thấy tình trạng sức khỏe của anh đã nguy kịch, nên đã đưa anh đến Bệnh viện Nhiệt Đới, nhưng ở đây không nhận mà chỉ qua bệnh viện Phạm Ngọc Thạch. Những người thân đưa anh đến Phạm Ngọc Thạch thì ở đây không nhận với lý do không có hộ khẩu. Cấp cứu mà cũng cần có hộ khẩu nữa sao? Sau đó anh Trí bị ngất, không biết gì nữa. Các bác sĩ và nhân viên ý tế bệnh viện này đuổi anh và người nhà ra. Nhưng có một bác sĩ đến lay lay làm anh Trí tỉnh lại, nên họ chất nhận đưa anh vào phòng hồi sức.
13:30, ngày 05.07.2014, anh Huỳnh Anh Trí từ trần tại bệnh viện Phạm Ngọc Thạch.
Anh đã ra đi, gia đình xin mang xác về để lo an táng. Đến đây thì bệnh viện không cho với lý do không có ai chứng thực được là thân nhân. Tiêu chuẩn phải để xác định thân nhân là có chung hộ khẩu. Lại hộ khẩu ! Anh Tú và anh Trí khi ra tù đến nhà người chị là chị Đào xin nhập hộ khẩu thì công an gây khó khăn, suốt từ cuối năm 2013 đến nay vẫn chưa có hộ khẩu thì lấy đâu ra cùng tên trong hộ khẩu để xác nhận thân nhân. Cách thứ hai là về công an địa phương xác nhận anh Trí là thân nhân chị Đào. Chiều thứ bảy không tìm được công an, mà gia đình cũng cho rằng công an đã tìm cớ không làm hổ khẩu thì họ cũng tìm cớ không xác nhận. Thế là không còn cách nào để xác nhận người ruột thịt với anh Huỳnh Anh Trí để lãnh xác về.
Người tù thế kỷ Nguyễn Hữu Cầu có mặt ngay sau khi anh Trí mất cho biết, "có mấy người cò mồi cứ đi theo hỏi hoài rằng có muốn lo không, họ sẽ lo từ A tới Z cho". Theo ông Cầu đây là việc làm có phân công tổ chức, chứ không chỉ là một việc làm kiếm tiền của những người ăn bám vào xác chết. Ông kể, "một người đang nói thì có một bà mặc quần lửng bước tới nói, hôm nay thứ bảy là ngày lẽ, đâu phải của tụi bay đâu mà nói. Tức thì người kia bỏ đi".
Chúng tôi vào cùng với anh Tú để thuyết phục cô điều dưỡng trưởng tên Hương rằng anh Tú và anh Trí cùng ra tù, và trên giấy quyết định ra tù có ghi rõ tên cha mẹ của hai người giống nhau, nên chắc chắn hai người này là ruột thịt, nên xin cho anh Tú lãnh xác. Cô Hương trả lời, "anh này cũng không có hộ khẩu thì làm sao, chúng tôi phải nắm người có tóc". Giải thích và thuyết phục khá lâu, nhưng cô điều dưỡng trưởng tên Hương vẫn cứ nói rằng "chúng tôi không thể làm sai nguyên tắc".
Sau đó chúng tôi yêu cầu gặp trực lãnh đạo của bệnh viện, cô gọi một bác sĩ xuống, có lẽ là bác sĩ phó khoa, ông này cũng xuôi theo cô điều dưỡng. Khi chị Đào mang giấy khai sanh của chị và anh Trí ra, thì ông bác sĩ này mới gọi điện thoại xin ý kiến lãnh đạo, và cuối cùng đã đồng ý cho nhận xác về.
Các linh mục DCCT, các nhân viên truyền thông VRNs, cộng tác viên phòng Công lý Hòa bình, và anh em Con đường Việt Nam cùng vài tù nhân lương tâm có mặt để tẩn liệm cho anh ngay tại bệnh viện Phạm Ngọc Thạch lúc 18:00. Sau đó thi hài anh Trí được đưa về quàn tại nhà nguyện xóm 2 thuộc giáo xứ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp, trên đường Hoàng Sa, gần ngã tư Rành Bùng Binh.
Bóng tối không che được ánh sáng, cũng chẳng làm mờ mắt người có ánh sáng trong con tim và cộng đồng như anhHuỳnh Anh Trí.
Antôn Lê Ngọc Thanh, CSsR

Tin buồn: Tù nhân lương tâm Huỳnh Anh Trí đã qua đời vì bị nhiễm HIV trong nhà tù cộng sản

http://danlambaovn.blogspot.com/2014/07/tin-buon-cuu-tu-nhan-luong-tam-huynh.html

Ông Huỳnh Anh Trí trong những ngày tháng sau cùng khi căn bệnh HIV/AIDS đã chuyển sang giai đoạn cuối.
Danlambao - Ông Huỳnh Anh Trí, một tù nhân lương tâm bị chế độ CS kết án 14 năm tù giam đã qua đời vào lúc 13:30' ngày 5/7/2014 tại bệnh viện Phạm Ngọc Thạch, hưởng dương 43 tuổi.
Nguyên nhân cái chết đau lòng được xác định là do ông Huỳnh Anh Trí bị quản giáo trại giam cố tình lây nhiễm HIV/AIDS trong thời gian tù đày cộng sản. Trong những ngày tháng cuối cuộc đời, ông Trí đã lên tiếng tố cáo tội ác man rợ của chế độ lao tù cộng sản đối với những người tù lương tâm.

Những bằng chứng tố cáo kinh hoàng đã được Truyền Thông Chúa Cứu Thế ghi lại thành 4 đoạn video phổ biến rộng rãi. 
Ông Huỳnh Anh Trí sinh năm 1972, bị bắt giam cùng anh trai là Huỳnh Anh Tú vào năm 1999 với cáo buộc 'khủng bố nhằm chống chính quyền nhân dân'. Sau 14 năm tù đày nghiệt ngã, ông Trí ra tù vào ngày 29/12/2013 với căn bệnh HIV trong người.
Sau khi ra tù, hai anh em ông Trí liên tục bị nhà cầm quyền địa phương sách nhiễu, không cấp chứng minh nhân dân, không thể xin việc làm... Thậm chí, công an còn gây áp lực buộc chủ nhà trọ không cho hai anh em ông Trí thuê nhà.
Thậm chí, có lần ông Huỳnh Anh Trí và chị Bùi Thị Minh Hằng đã tuyên bố sẵn sàng tự thiêu trong đêm vì công an đe dọa tấn công sau khi chị Hằng đón hai anh em ông Trí về nhà cưu mang.
Sau khoảng 6 tháng ra tù, sức khỏe ông Huỳnh Anh Trí ngày càng suy yếu do căn bệnh HIV/AIDS đã chuyển sang giai đoạn cuối. 
Trước khi nhắm mắt, ông Trí kêu gọi: “Công luận trong và ngoài nước can thiệp ngay vào các nhà tù CSVN và các nhà biệt giam để cho những người tù không bị cưỡng bức lao động, không bị đối xử ngược đãi, không bị xâm phạm đến thân thể và tinh thần...”
Hiện linh cữu của An Phong Huỳnh Anh Trí quàn tại nhà nguyện xóm 2, GX Đức mẹ Hằng Cứu Giúp, 795 Hoàng Sa, Phường 9, Q3, Sài Gòn.


Dân bị đánh "đúng quy trình”, không liên quan “người lạ”!

http://baodatviet.vn/chinh-tri-xa-hoi/tin-tuc-thoi-su/dan-bi-danh-dung-quy-trinh-khong-lien-quan-nguoi-la-3045205/

Dân bị đánh "đúng quy trình”, không liên quan “người lạ”!
(Tin tức thời sự) - Khi người vi phạm giao thông cự cãi với cảnh sát, họ thường “ngẫu nhiên” va chạm với một nhóm “người lạ”

Cái chết bất thường của ông Nguyễn Văn Chín sau khi bị CSGT gọi vào đo nồng độ cồn, CA TP HCM cho biết nhóm CSGT đã thực hiện đúng quy trình, chưa thấy mối liên hệ nhân quả nào giữa việc ông Chín tử vong và chuyện bị xử lý vi phạm giao thông.
a
Bức ảnh chụp lại cảnh người vi phạm giao thông bị “người lạ” hành hung ngay trước mặt CSGT (ảnh báo Thanh Niên)  
Về vụ việc ông Nguyễn Văn Chín (44 tuổi, ngụ hẻm 1050 Quang Trung, Gò Vấp, TP Hồ Chí Minh) bị nhóm người lạ đánh đến tử vong sau khi bị CSGT đo nồng độ cồn ở khu vực ngã tư Trường Chinh - Tân Kỳ Tân Quý (quận Tân Bình, TP.HCM), báo Pháp luật TP Hồ Chí Minh thông tin: “Thiếu tá Nguyễn Quang Thắng - Phó Chánh Văn phòng Công an TP.HCM cho biết qua kiểm tra bước đầu tổ CSGT làm nhiệm vụ hôm xảy ra sự việc đã thực hiện đúng các quy trình công tác.
Thiếu tá Nguyễn Quang Thắng nhấn mạnh chưa thấy có mối liên hệ nhân quả giữa việc ông Chín bị xử phạt vi phạm giao thông vào đêm 25/6 với việc ông bị tử vong (kể cả bị hành hung). Hiện tổ CSGT thuộc đội CSGT - Công an quận Tân Bình làm nhiệm vụ đêm 25/6 trên đường Trường Chinh - Tân Kỳ Tân Quý vẫn công tác bình thường.
Lời giải thích này của người đại diện Công an TP Hồ Chí Minh không phải là điều bất ngờ với nhiều độc giả. Bởi vì đây không phải lần đầu có chuyện người bị xử lý vi phạm giao thông bị người lạ hành hung đến chết và không phải lần đầu tiên, đại diện lực lượng công an đưa ra giải thích này.  
Trong bài báo: “Thấy gì từ những vụ bị “người lạ” đánh dằn mặt sau khi có “va chạm” với CSGT”, tác giả cho biết: “Có thể nói vụ người vi phạm giao thông bị “người lạ” đánh ngay trước mặt nhóm CSGT xảy ra trên cung đường Nguyễn Hữu Cảnh, quận 1 hồi cuối năm 2012 đã mở màn cho những sự việc tương tự, nhưng hậu quả ngày càng nghiêm trọng hơn về sau.
Ngày 28/6/2013, các nhà báo đã trực tiếp quay được cảnh một người đàn ông mặc thường phục luôn "sánh đôi" cùng nhóm CSGT trên đường Nguyễn Hữu Cảnh. Người này đã lao vào đánh người vi phạm giao thông mà cảnh sát thổi lại ngay trước mắt nhóm cảnh sát. Đáng nói là nhóm CSGT này chỉ đứng nhìn chứ không có bất cứ hành động can thiệp nào”.
Và trường hợp xấu số như ông Nguyễn Văn Chín không phải là cá biệt. Bài báo trên cho biết, tháng 4-2013, ông Trần Văn Hiền (42 tuổi, ngụ Bình Tân, TP.HCM) cùng một người bạn nữa chạy xe về nhà sau một cuộc nhậu.
Khi đến đoạn đường Lê Trọng Tấn quận Tân Phú, ông Hiền bị CSGT chặn lại, yêu cầu kiểm tra nồng độ cồn. Dù đã “lót tay” để cho qua nhưng không được, sẵn hơi men, ông Hiền đã cự cãi với nhóm CSGT rồi bắt xe ôm về nhà. Thế nhưng, ngay khi đi khỏi vị trí trên khoảng 300 mét thì có hai thanh niên mặc thường phục, đi trên một chiếc xe SH đuổi theo. Ông Hiền bị hai người này kéo ngã xuống đường và bị đánh cho đến khi ngất xỉu. Đánh xong, hai thanh niên này bỏ đi còn nạn nhân Hiền tử vong sau đó.
Nội dung thông tin phản hồi của phía công an về “vụ ông Hiền” cũng không khác gì “vụ ông Chín”, phía CSGT khẳng định không hề có tranh cãi với nạn nhân và hoàn toàn không hay biết về vụ ẩu đả đêm đó cho đến khi báo chí đưa tin.
Chỉ cần xâu chuỗi lại một chút thì bạn đọc nào dẫu có chỉ số thông minh bình thường nhất cũng hiểu ra một vấn đề thế này: Khi người vi phạm giao thông cự cãi với cảnh sát, họ thường “ngẫu nhiên” va chạm với một nhóm “người lạ”.
Tuy nhiên, CSGT thường không hề biết đến cuộc va chạm này và đặc biệt là không hề có mối liên quan nào đến nhóm “người lạ”. Như lời ông Chánh Văn phòng Công an TP Hồ Chí Minh là “chưa thấy có mối liên hệ nhân quả giữa việc ông Chín bị xử phạt vi phạm giao thông vào đêm 25/6 với việc ông bị tử vong (kể cả bị hành hung)”.
CSGT dĩ nhiên là không có gì lạ bởi họ mặc sắc phục thể hiện quyền lực được người dân đóng thuế trao cho họ để họ đảm bảo an toàn trật tự cho xã hội, thực thi công lý, công bằng theo tinh thần thượng tôn pháp luật.
Nhóm người đánh chết dân sau khi họ gặp CSGT dĩ nhiên là các anh CSGT đã khẳng định đó "người lạ" rồi, còn những người dân bị "người lạ" đánh tưng bừng, người bị đánh chết rồi thì không nói được nữa, những người dân sống sót sau trận "đòn lạ" ấy đều khẳng định họ không có quan hệ gì với đám "người lạ" đã đánh họ, từ đó có thể suy ra những người dân bị đánh, xét từ cái nhìn của đám côn đồ kia, hẳn nhiên cũng là "dân lạ"!
Nghĩa là, nếu không xác định được mối quan hệ biện chứng nhân quả giữa các sự việc hiển nhiên thì chỉ có đám côn đồ lạ, dân lạ....mà thôi! Mà phải phân biệt rõ "người lạ" với "người dưng nước lã" nhé, khác nhau lắm đấy.Nói cho vuông, thế nhé!
Từ ý kiến phản hồi của người đọc trên nhiều diễn đàn, mạng xã hội, vấn đề đặt ra là nên có một lực lượng điều tra độc lập (không hề liên quan đến lực lượng công an) để điều tra rõ ràng trắng đen những vụ việc này. Đề xuất này là hoàn toàn xác đáng, tuy nhiên, từ trước tới nay, điều này chưa từng có trong thực tế.
Như vậy, những trường hợp nạn nhân đã chịu một cái chết đau đớn oan khiên như ông Hiền, ông Chín có lẽ sẽ phải chấp nhận số phận không may của mình. Không may vì họ luôn “ngẫu nhiên” va chạm với “người lạ” sau khi cãi vã với CSGT, không may vì họ đã mãi mãi nằm im dưới những nấm mồ.
Tôi muốn kể cho bạn đọc nghe một câu chuyện đẹp về người cảnh sát Nhật Bản đang lan truyền trên mạng xã hội vài hôm nay, từ một phiên dịch người Việt ở Nhật, cô được mời đến để phiên dịch cho một tu nghiệp sinh bị bắt vì tham gia trộm cắp trong một cửa hàng.
Mặc dù người bị bắt luôn miệng chối tội rằng mình không biết gì nhưng ông cảnh sát tầm 50 tuổi, người to béo đã rất nhẹ nhàng giải thích cho người đó hiểu rằng cậu ta đang đánh mất cả tương lai của mình. Người trẻ tuổi đã khóc, cuối cùng cũng nhận tội và mong sự nương nhẹ.
Người phiên dịch kể lại: “Khi ra về, ông cảnh sát nói với tôi: cảnh sát có 2 nhiệm vụ chính. Một là bắt kẻ phạm tội. Hai là giáo dục người đã phạm tội không bao giờ tái phạm hoặc răn đe để người bình thường không phạm tội”.
Những lời vị cảnh sát người Nhật nói có gì cao siêu không thưa bạn đọc? Có khó thực hiện không? Không hề! Tôi nhớ lực lượng Công an nhân dân Việt Nam còn có 6 điều Bác Hồ dạy vô cùng ngắn gọn, thấm thía, trong đó đặc biệt có điều thứ 4: “Đối với nhân dân, phải kính trọng, lễ phép”.
Đặt hai câu chuyện này cạnh nhau, chúng ta sẽ hiểu điều gì đang thực sự diễn ra. Và nếu bạn cũng cảm thấy buồn như tôi, thì hãy nói ra suy nghĩ của mình.
  • Mi An 

Thứ Bảy, 5 tháng 7, 2014

Tuyên bố thành lập Hội Nhà báo độc lập Việt Nam

http://anhbasam.wordpress.com/2014/07/04/2411-tuyen-bo-thanh-lap-hoi-nha-bao-doc-lap-viet-nam/

Posted by adminbasam on 04/07/2014
H5Sài Gòn ngày 4 tháng 7 năm 2014

Tuyên bố thành lập Hội Nhà báo độc lập Việt Nam
Làm thế nào để báo chí và các nhà báo cất được tiếng nói theo đúng nghĩa của hai từ “tự do”? Làm thế nào để báo chí được làm đúng thiên chức của mình, phản biện và xây dựng một xã hội công bằng, một đất nước thật sự độc lập tự chủ, không cúi đầu hoặc run sợ trước hiểm họa ngoại xâm đang quá cận kề?
H3
Đã đến lúc báo chí và các nhà báo Việt Nam cần có tư cách độc lập để trả lời những câu hỏi trên. Tuân theo kinh nghiệm của mọi xã hội dân sự tiến bộ nhất trên thế giới, một trong những giải pháp cần phải có là Hội Nhà báo độc lập Việt Nam.
1* Quan điểm thành lập:
- Hội Nhà báo độc lập Việt Nam (tiếng Anh: Independent Journalists Association of Vietnam – IJAVN) là tổ chức xã hội dân sự nằm trong xã hội dân sự Việt Nam, vì một Việt Nam tiến bộ xã hội, dân chủ và đa nguyên, văn minh và giàu mạnh.
- Hội Nhà báo độc lập Việt Nam hoạt động trên cơ sở:
+ Tuyên ngôn quốc tế về nhân quyền và Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị của Liên Hiệp Quốc mà Việt Nam là một thành viên có nghĩa vụ tuân thủ.
+ Các quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận, tự do lập hội được minh định trong Hiến pháp Việt Nam.
- Thông qua hoạt động báo chí, Hội Nhà báo độc lập Việt Nam hoạt động theo nguyên tắc ôn hòa, bất bạo động; tôn trọng đa nguyên chính trị; phi lợi nhuận; hướng đến mục tiêu cổ súy cho tự do của người dân và dân chủ cho toàn xã hội, đóng góp ý kiến phản biện dưới dạng các tác phẩm báo chí và diễn đàn ngôn luận cho xã hội và đất nước.
- Hội Nhà báo độc lập Việt Nam hướng đến mục tiêu xây dựng môi trường sinh hoạt trí tuệ và lành mạnh cho các hội viên và những người yêu thích nghề báo, đặc biệt là những người trẻ, nhằm thực hiện quyền tự do biểu đạt và tự do báo chí.
- Hội Nhà báo độc lập Việt Nam gồm những người có quá trình hoạt động báo chí không phân biệt quan điểm chính trị, tôn giáo, giới tính, độ tuổi; không phân biệt người trong nước và ngoài nước; tự nguyện dấn thân vì tự do báo chí, vì một nền dân chủ thật sự, vì tiến bộ xã hội và hạnh phúc người dân.
- Hội Nhà báo độc lập Việt Nam độc lập về quan điểm, nhân sự, tài chính…
2* Mục đích thành lập:
- Phản ánh trung thực và sâu sắc những vấn đề nóng bỏng của xã hội và đất nước.
- Phản biện đối với những chính sách bất hợp lý của nhà nước liên quan đến quản lý xã hội và tự do báo chí.
- Tổ chức trao đổi, đối thoại với các cấp chính quyền về tự do báo chí và quản lý xã hội khi có điều kiện, đồng thuận với những chính sách, giải pháp hợp lòng dân và có lợi cho đất nước.
- Hỗ trợ về tinh thần và vật chất, hoạt động tương thân tương ái giữa các hội viên.
- Lên tiếng và có hành động cần thiết để bảo vệ những người làm báo vì tiến bộ xã hội, nhưng bị sách nhiễu, bắt bớ, tù đày, khủng bố… Đấu tranh yêu cầu Nhà nước Việt Nam hủy bỏ những điều luật mơ hồ của Bộ luật hình sự được dùng để áp chế tự do báo chí như Điều 258, 88…
- Thu hút và đào tạo cây viết trẻ nhằm đóng góp cho nền báo chí chuyên nghiệp Việt Nam trong tương lai.
- Thu hút và tạo môi trường sinh hoạt cho các nhà báo và cộng tác viên báo chí, không phân biệt báo nhà nước hay truyền thông xã hội.
3* Những nội dung hoạt động chính:
- Sinh hoạt định kỳ và đột xuất về thông tin thời sự. Trao đổi về phương hướng và chủ đề viết.
- Tổ chức tọa đàm, hội thảo về một số chủ đề quan trọng của xã hội và đất nước.
- Xây dựng lực lượng làm báo trẻ để tạo lớp kế thừa cho lớp nhà báo lớn tuổi.
- Lên tiếng kịp thời về những trường hợp người dân và nhà báo bị xâm hại.
- Chuyển tải những vấn đề nóng bỏng và cấp thiết của đất nước, xã hội ra hệ thống truyền thông quốc tế.
- Liên kết và hợp tác với những tổ chức chính phủ và phi chính phủ quốc tế về báo chí.
- Vận hành một trang báo mạng dành cho các nhà báo và cộng tác viên.
4* Cơ cấu tổ chức:
Hội Nhà báo độc lập Việt Nam có Ban lãnh đạo gồm chủ tịch và một số phó chủ tịch, ủy viên. Ban lãnh đạo được phân công điều hành theo các công việc và theo khu vực.
H4Ban lãnh đạo:
- Chủ tịch: Nhà báo Phạm Chí Dũng.
Phụ trách chung các hoạt động của Hội. Email: phamchidungsg@gmail.com
- Phó chủ tịch thường trực: Nhà báo, linh mục Anton Lê Ngọc Thanh.
Phụ trách khu vực miền Nam và trang báo của Hội. Email: naygum@gmail.com
- Phó chủ tịch: Nhà báo Nguyễn Tường Thụy.
Phụ trách khu vực miền Bắc. Email: tuongthuy52@gmail.com
- Phó chủ tịch: Nhà báo Bùi Minh Quốc.
Phụ trách khu vực miền Trung. Email: bmquoc40@gmail.com
- Ủy viên: Nhà báo Ngô Nhật Đăng.
Trị sự hai trang báo: Việt Nam Thời Báo và Vietnam Times Email: dangngonhat@gmail.com hoặc vietnamtimes00@gmail.com
Cơ cấu ban:
Hội Nhà báo độc lập Việt Nam có một số ban chuyên môn và trang báo là cơ quan ngôn luận của Hội.
Hội Nhà báo độc lập Việt Nam mời gọi những người làm báo có tâm nguyện với dân tộc tham gia vào Hội, chung sức làm mọi việc có ích cho quê hương.
Mọi liên hệ, ghi tên tham gia và ủng hộ Hội Nhà báo độc lập Việt Nam xin gửi về các địa chỉ email: hoinhabaodoclapvietnam@gmail.com
Ban lãnh đạo Hội Nhà báo độc lập Việt Nam
- Phạm Chí Dũng
- Anton Lê Ngọc Thanh
- Nguyễn Tường Thụy
- Bùi Minh Quốc
- Ngô Nhật Đăng.



Điều lệ hoạt động của Hội Nhà báo độc lập Việt Nam
1* Quan điểm:
Hội Nhà báo độc lập Việt Nam (tiếng Anh: The Independent Journalists Association of Vietnam – IJAVN) là tổ chức xã hội dân sự nằm trong xã hội dân sự Việt Nam, vì một Việt Nam tiến bộ xã hội, dân chủ và đa nguyên, văn minh và giàu mạnh.
Hội Nhà báo độc lập Việt Nam hướng đến mục tiêu xây dựng môi trường sinh hoạt trí tuệ và lành mạnh cho các hội viên, đặc biệt là những người viết trẻ, nhằm thể hiện quyền tự do biểu đạt và tự do báo chí.
Hội Nhà báo độc lập Việt Nam không phân biệt quan điểm chính trị, tôn giáo, giới tính, độ tuổi; không phân biệt người trong nước và ngoài nước; tự nguyện dấn thân vì tự do báo chí, vì một nền dân chủ thật sự, vì hạnh phúc của nhân dân.
2* Những nội dung hoạt động chính:
- Sinh hoạt định kỳ và đột xuất về thông tin thời sự. Trao đổi về phương hướng và chủ đề viết.
- Tổ chức tọa đàm, hội thảo về một số chủ đề quan trọng của xã hội và đất nước.
- Xây dựng lực lượng viết báo trẻ để tạo lớp kế thừa cho lớp nhà báo lớn tuổi.
- Lên tiếng kịp thời về những trường hợp người dân và nhà báo bị xâm hại.
- Chuyển tải những vấn đề nóng bỏng và cấp thiết của đất nước, xã hội ra hệ thống truyền thông quốc tế.
- Liên kết và hợp tác với những tổ chức phi chính phủ quốc tế về báo chí.
- Vận hành một trang báo mạng dành cho các nhà báo và cộng tác viên độc lập.
3* Nguyên tắc sinh hoạt:
Hội Nhà báo độc lập Việt Nam được tổ chức dựa trên hiệu quả và tinh thần đồng đội, phát huy tối đa trách nhiệm của từng cá nhân để Hội thực sự đóng góp có hiệu quả cho xã hội mà không bị lệ thuộc vào tính hình thức.
Hội được tổ chức theo tinh thần dân chủ:
- Thông tin đầy đủ; thảo luận và biểu quyết tự do; ủy nhiệm công tác; kiểm soát và báo cáo công việc.
- Quyết định bằng đồng thuận hoặc qua biểu quyết của đa số.
Hội được tổ chức trong tinh thần tự nguyện chấp hành kỷ luật:
- Tôn trọng nhân phẩm và quyền tự do của mỗi thành viên.
- Tôn trọng quyết định của tập thể.
- Tôn trọng những thành viên được ủy nhiệm công tác.
- Thực hiện và báo cáo những công việc được giao.
Các quyết định được biểu quyết theo đa số thành viên hợp lệ.
4* Hội viên:
Hội viên phải là người có ít nhất 5 tác phẩm báo chí đã công bố phù hợp với tiêu chí của Hội.
Hội viên được bảo đảm quyền tự do phát biểu đối với mọi vấn đề của Hội.
Hội viên có thể tự quyết định ra khỏi Hội.
Hội viên có thể bị khai trừ vì vi phạm kỷ luật hay có hành động ngược lại tiêu chí của Hội.
5* Cơ cấu tổ chức:
Cơ quan điều hành cao nhất của Hội Nhà báo độc lập Việt Nam là Ban lãnh đạo, gồm chủ tịch và một số phó chủ tịch, ủy viên.
Ban lãnh đạo được phân công điều hành theo các công việc và theo khu vực.
Ban lãnh đạo thay mặt toàn thể thành viên ban hành quyết định và đôn đốc, giám sát việc thi hành.
Ban lãnh đạo biểu quyết mỗi khi thấy cần những qui định về cách thức sinh hoạt.
Nhiệm kỳ đầu của Ban lãnh đạo là 2 năm. Hết nhiệm kỳ đầu, các hội viên sẽ cùng quyết định cụ thể về các nhiệm kỳ kế tiếp.
Nhân sự và nhiệm vụ Ban lãnh đạo Hội và các ban chuyên môn, trang báo có thể được bố trí, điều chỉnh tùy yêu cầu tình hình và do Chủ tịch Hội quyết định.
Trong trường hợp vì lý do biến cố hoặc bất khả kháng mà Chủ tịch Hội không thể điều hành, Phó chủ tịch thường trực Hội sẽ đảm nhiệm công tác điều hành Hội. Nếu Phó chủ tịch thường trực Hội cũng không thể điều hành bởi lý do biến cố hoặc bất khả kháng, một Phó chủ tịch Hội sẽ được ủy nhiệm để điều hành công tác của Hội.
6* Các chi hội:
Trong giai đoạn đầu hoạt động, Hội Nhà báo độc lập Việt Nam có 4 chi hội:
- Miền Bắc
- Miền Trung
- Miền Nam
- Hải Ngoại
Văn phòng của Hội Nhà báo độc lập Việt Nam được đặt tại Sài Gòn.
7* Ban chuyên môn:
Trong giai đoạn đầu hoạt động, Hội có các ban chuyên môn:
- Văn phòng Hội
Người phụ trách: Chủ tịch, Phó chủ tịch thường trực, Chuyên viên
- Ban Sự kiện và Đào tạo
Người phụ trách: Một Phó chủ tịch và Chuyên viên
- Ban Quan hệ quốc tế
Người phụ trách: Một Phó chủ tịch hoặc Một Ủy viên và Chuyên viên
- Trang báo
Người phụ trách: Do chủ tịch bổ nhiệm sau khi tham khảo với toàn Ban lãnh đạo
Các ban chuyên môn có thể đón nhận sự hợp tác của mọi thành viên và thân hữu.
Nhân sự và nhiệm vụ các ban chuyên môn, trang báo có thể được bố trí, điều chỉnh tùy yêu cầu tình hình và do Chủ tịch Hội quyết định.
8* Tài chính:
Hội viên tự nguyện đóng góp.
Hội tiếp nhận đóng góp tài chính của các nhà hảo tâm trong nước và ngoài nước để sử dụng cho mục tiêu chung và các chương trình xã hội.
Danh sách hội viên ban đầu của Hội Nhà báo độc lập Việt Nam
(xếp theo a – b – c…)
1.   Tường An (Pháp)
2.   Vũ Thị Phương Anh (Sài Gòn)
3. Nguyễn Đình Ấm (Hà Nội)
4.   Nguyễn Vũ Bình (Hà Nội)
5.   Huỳnh Ngọc Chênh   (Sài Gòn)    
6.   Tiêu Dao Bảo Cự (Đà Lạt)
7.   Phạm Chí Dũng (Sài Gòn)
8.   Ngô Nhật Đăng (Sài Gòn)
9. Nguyễn Hoàng Đức (Hà Nội)  
10.   Trương Minh Đức (Bình Dương)    
11.   Nguyễn Thanh Giang (Hà Nội)
12. Chu Vĩnh Hải (Sài Gòn)      
13. Phạm Bá Hải (Sài Gòn)        
14. Phan Thanh Hải (Sài Gòn)          
15. Lê Hải (Đà Nẵng)
16. Vũ Sỹ Hoàng (Sài Gòn)        
17. Huỳnh Trọng Hiếu (Quảng Nam)
18. Vi Đức Hồi (Lạng Sơn)        
19. Lê Phú Khải (Sài Gòn)          
20. Mai Thái Lĩnh (Đà Lạt)
21. Hạ Đình Nguyên (Sài Gòn)
22. Kha Lương Ngãi (Sài Gòn)  
23. Hồ Ngọc Nhuận (Sài Gòn)  
24. Vũ Quốc Ngữ (Hà Nội)        
25. Hà Sĩ Phu (Đà Lạt)
26. Đỗ Trung Quân (Sài Gòn)
27. Bùi Minh Quốc (Đà Lạt)      
28. Nguyễn Quốc Thái (Sài Gòn)      
29. Lê Ngọc Thanh (Sài Gòn)    
30. Phạm Đình Trọng (Sài Gòn)
31. Phạm Thành (Hà Nội)  
32. Trần Quang Thành (Séc)
33. Nguyễn Văn Thạnh (Đà Nẵng)    
34. Châu Văn Thi         (Sài Gòn)      
35. Huỳnh Công Thuận (Sài Gòn)
36. Nguyễn Tường Thụy (Hà Nội)  
37. Nguyễn Trung Tôn (Thanh Hóa)
38. Nguyễn Khắc Toàn (Hà Nội)
39. Nguyễn Thị Huyền Trang (Sài Gòn)            
40. JB. Nguyễn Hữu Vinh (Hà Nội)
41. Huỳnh Thục Vy (Đắc Lắc)
42. Dương Thị Xuân (Hà Nội)          

Declaration to establish an Independent Journalists Association of Vietnam (IJAVN)

How would the Press and journalists raise their voices according to the true sense of the word “freedom”? How would the Press – once established – carry out its true God given role, critics and build a sustainable social justice for everyone, not bow or tremble before the danger of imminent foreign invasion?
It is therefore high time for the Vietnamese Press and its citizens-journalists to exercise their independent free will and answer these questions. Then to follow the experiment of the most progressive civil society in the world, thus one of the solutions commands us to establish an Independent Vietnam Journalists Association.

* The views regarding the Establishment:
- The Independent Journalists Association of Vietnam (IJAVN) should be one of the many civil society organizations in a socially progressive, democratic and pluralistic, civilized and prosperous Vietnam.
- The Independent Journalists Association of Vietnam will operate upon these premises:
+ The Universal Declaration of Human Rights and the International Covenant on Civil and Political Rights of the United Nations of which Vietnam is a member, therefore must comply with its obligations.
+ To follow the freedom of the press, freedom of speech, freedom of association – instituted in Vietnam constitution.
- Through the operation of the Press, the Vietnam Independent Press would operate as an initial non-profit organization, under the principle of peaceful non-violence; with respect for political pluralism, advocating freedom and democracy for all the people in society, and contribute critical rebukes, comments and articles in the national forum.
- The Independent Journalist Association of Vietnam aims to create an intellectual and healthy living environment for our members, especially young writers, in order to promote the freedom of expression and freedom of the press.
- The Independent Journalist Association of Vietnam is composed of those people have worked in journalism regardless of political views, religion, gender, age; irrespective of nationalities, regions, domestic or overseas; they voluntarily commit themselves to true democracy, people’s progress and happiness.
- The Independent Journalists Association of Vietnam operates independently on opinion, personnel, and financial concern.

* The Purposes for the Founding:
- To reflect honest, profound and burning societal and the national issues.
- To rebuke the irrational policies of the state concerning social management and freedom of the press.
- To host exchanges and dialogues with the authorities on press freedom and social management whenever possible. In some cases, we may agree with the State on a number of policies and measures deemed to be popular and beneficial for the people and the country.
- Support for physical, spiritual and active mutual assistance and solidarity between its members.
- Speak up and take action necessary to protect those writing for social progress, but have been harassed, arrested, imprisoned, terrorized… To fight and demands the government of Vietnam to rescind vague and unjust laws in the Criminal Code, used to oppress freedom of the press such as articles 258, 88.
- To attract and train young writers to contribute to Vietnam professional journalism in the future.
- Attract and create an environment for journalists and media contributors, irrespective of state-run newspapers or social media.

* The contents of the main activities:
- Periodic and unscheduled news information and current affairs sessions. Discuss directions and writing topics.
- Organize seminars and workshops on topics of social and national importance.
- Developing a young journalist force to succeed the older journalists.
- Speak up promptly on the cases of people and journalists being abused.
- To transfer hot button issues of the country’s urgent affairs to the international media system.
- To link and cooperate with non-governmental organizations in the international press.
- Operate an online media site for journalists and independent collaborators.

* Organization Structure:
The leadership of the Independent Journalists Association of Vietnam includes the president and a number of vice president, organizing member. The leadership committee is assigned to take their responsible tasks and by region.

Board of Directors:
The President is journalist Pham Chi Dung in charge of general tasks. Email: phamchidungsg@gmail.com
Vice President of the Journalists Standing Committee is Father Le Ngoc Thanh in charge of South and website. Email: naygum@gmail.com
Vice President: Journalist Nguyen Tuong Thuy in charge of North. Email: tuongthuy52@gmail.com
Vice President: The journalist Bui Minh Quoc in charge of Central. Email: bmquoc40@gmail.com
Member: Journalist Ngo Nhat Dang in charge of two websites Viet Nam Thoi Bao and Vietnam Times. Email: dangngonhat@gmail.com

Committee Structure:
The Independent Journalists’ Association of Vietnam has several professional boards and web pages (http://www.hoinhabaodoclap.org, http://ijavn.org) – the official organs of the Association.

The Independent Journalists Association of Vietnam invites journalists who care for the nation to participate in the Association along with supporters who’d like to join force with the Association and aspiring to be at least of minimal help for the homeland.
All contacts, enrollment and support for The Independent Journalists Association of Vietnam please email:
         hoinhabaodoclapvietnam@gmail.com

The Board of Directors of The Independent Journalists Association of Vietnam

- Phạm Chí Dũng
- Lê Ngọc Thanh
- Nguyễn Tường Thụy
- Bùi Minh Quốc
- Ngô Nhật Đăng

Sài Gòn, July 4, 2014

By-laws of The Independent Journalists Association of Vietnam

* Viewpoints:
The Independent Journalists Association of Vietnam (IJAVN) should be one of the many civil society organizations in a socially progressive, democratic and pluralistic, civilized and prosperous Vietnam.
The Independent Journalists Association of Vietnam aims to create an intellectual and healthy living environment for our members, especially young writers, in order to promote the freedom of expression and freedom of the press.
The Independent Journalist Association of Vietnam does not discriminate about political views, religion, gender, age; and irrespective of nationalities, regions, domestic or overseas; these folks would voluntarily commit themselves to a true spirit of democracy, people’s happiness and press freedom.

* Principal activities of the Association:
- Periodic and unscheduled news information and current affairs sessions. Share and discuss directions and writing topics.
- Organize seminars and workshops on topics of social and national importance.
- Developing a young journalist force to succeed the older-generation journalists.
- Speak up promptly on the cases of people and journalists being abused.
- To transfer hot-button issues of the country’s urgent affairs to the international media system.
- To link and cooperate with non-governmental organizations in the international press.
- Operate an online media site for journalists and independent collaborators.

* Activities’ guiding principle:
The Independent Journalists Association of Vietnam is based on effective organization and teamwork, maximizing individual responsibility so that the Association can contribute to societal effectiveness without being dependent on formality.
Association is founded on democratic principles:
- Free flow of information; discuss and vote freely; delegate tasks; monitor and report on tasks.
- Decision by consensus or by majority votes.
Association is organized on the spirit of voluntarism and discipline:
- Respect for individual dignity and freedom of each member.
- Respect collective decisions.
- Respect members whose work are delegated.
- Execute and report on assigned work.
The decisions that are achieved through one-person-one-vote have the highest value. The majority is made up of more than half of the valid votes.

* Membership:
Members must have at least 5 published works appropriate with IJAVN’s criteria.
Members are guaranteed the rights to freedom of expression in all matters concerning the Association.
Any member can decide to withdraw from the Association amicably.
A member may be expelled for disciplinary action for going against the Association’s stated purposes.

* Organizational Structure:
The highest executive organ of the Independent Journalists Association of Vietnam is the leadership committee, which includes the president and several vice presidents.
The leadership committee is delineated by task and by region.
On behalf of the membership, the leadership committee makes decisions, supervises and monitors program implementation.
The leadership will vote to set up rules and regulations for activities as needed.
The initial term the leadership committee is 2 years. The end of the initial term, members will make decision on next term.
Issues and matters regarding personnel, leadership and professional committees, and web pages can be arranged, adjusted depending on the situation and as requested by the President of the Association.
In the events of force majeure or reasons beyond his control, the president of the Association cannot perform his/her duties, the Standing Vice President will assume the administration of the Association. If the Standing Vice President also cannot run by reason outside his/her control or force majeure event, the Vice president shall be authorized to manage the work of the Association.

* The chapters:
In the first stage of operation, the Independent Journalists Association of Vietnam has 3 chapters:
- North
- Central
- South
- Overseas
The headquarters of the Independent Journalists Association of Vietnam is in Saigon.

* Professional Committees:
In the first phase of operation, the Association initial will have these professional committees:
- The Association Office
Persons in charge: President, Permanent Vice President, expert.
- Events and Training Department:
Persons in charge: Vice President and expert.
- International Relations Department
Person in charge: Vice Persident, organizing member, expert.
- Web Department:
Persons in charge: Appointed by President after reference with the board of directors.
The professional committee can enlist the cooperation of all members and friends.
Human Relations department and the duties of professional departments, web pages can be arranged and adjusted depending on the situation and as requested by the President of the decision.

* Finance:
Members voluntarily contribute.
The Association welcomes financial contributions from philanthropists in the country and abroad for use in its common goals and charitable programs.

Hội Nhà báo Độc Lập ra đời với số lượng thành viên hùng hậu

http://danlambaovn.blogspot.com/2014/07/hoi-nha-bao-oc-lap-ra-oi-voi-so-luong.html

CTV Danlambao - Ngày 4/7/2014, Hội Nhà báo độc lập Việt Nam (tiếng Anh: The Independent Journalists Association of Vietnam – IJAVN) đã chính thức tuyên bố thành lập tại Sài Gòn với số lượng thành viên lên đến 42 người, bao gồm những cây viết cả trong lẫn ngoài nước.
Cùng ngày, Việt Nam Thời Báo cũng đã ra mắt độc giả khắp nơi. Đây là trang báo do chính Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam chủ xướng và điều hành.

Trong cuộc phỏng vấn với Truyền thông Chúa Cứu Thế, ông Phạm Chí Dũng – Chủ tịch Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam hy vọng trang báo của hội trở nên chuyên nghiệp hóa và có tính đẳng cấp trong khu vực và quốc tế.
“Chúng tôi muốn so sánh với tờ Bangkok Post. Cố gắng trong 10 năm sắp tới trang mạng của Hội phải so sánh được với Bangkok Post, hoặc hơn nữa như tờ Straits Times của Singapore, hoặc phải nghĩ đến những viễn cảnh xa vời như Le Monde của Pháp”, ông Phạm Chí Dũng chia sẻ những kỳ vọng đối với Việt Nam Thời Báo.
Trang mạng Việt Nam Thời Báo
Ngoài tiến sỹ Phạm Chí Dũng, thành phần trong ban lãnh đạo Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam đều là những cây bút có tên tuổi như  linh mục Anton Lê Ngọc Thanh của Truyền Thông Chúa Cứu Thế, nhà văn Nguyễn Tường Thụy, nhà thơ Bùi Minh Quốc, blogger Ngô Nhật Đăng.
Văn phòng chính của Hội Nhà báo độc lập Việt Nam được đặt tại Sài Gòn, với ba chi hội trong nước đặt tại Bắc – Trung – Nam và một chi hội hải ngoại.
Tại Việt Nam hiện nay có khoảng 800 tờ báo do đảng cộng sản kiểm soát. Theo xếp hạng của tổ chức Phóng viên Không biên giới (RSF), Việt Nam đứng vị trí áp chót về chỉ số tự do báo chí (đứng thứ 174 trong tổng số 180 nước). Ngoài ra, chế độ cộng sản VN được xem là nhà tù lớn thứ nhì thế giới về số lượng các blogger và công dân mạng bị giam giữ.
Trong bối cảnh tình hình tự do ngôn luận tại Việt Nam đang bế tắc, sự ra đời của Hội Nhà báo Độc Lập với lực lượng hùng hậu lên đến 42 thành viên góp phần mở ra nhiều triển vọng mới đối với nền báo chí tự do Việt Nam. Một bầu không khí hứng khởi lan tỏa rộng khắp trên các mạng xã hội, đặc biệt là facebook.