Thứ Tư, 29 tháng 2, 2012

Dạy con thế nào ?

Feb 28, '12 9:38 AM
for everyone

Một sáng thứ bảy, lâu lắm rồi mới ra Hồ Gươm. Nhìn thấy Hồ Gươm câu đâu tiên Tí Hớn hỏi bố.

- Bố ơi ! Bố đi ra Hồ Gươm công an nhìn thấy bố có bắt không.?

- Chắc không con à. Làm sao họ biết bố ra đây mà bắt.

- Con bảo này, bố mà trùm cái mũ lên đầu, công an không thấy được bố đâu.

- Con đừng nghĩ như thế, bố con mình ra đây đi chơi, làm gì mà bị bắt.

Đưa con vào Nguyễn Xí để Tí Hớn tự chọn sách, bố đứng ngoài hút thuốc nhìn quanh. Hà Nội thanh bình, xa xa bên cái nhà quái gì cổ kính góc xế bưu điện trông sang . Nhà gì tự nhiên không nhớ tến, Báo Thiên , Báo Ân hay Báo Oán gì đó mấy cô gái đang làm dáng cho các chàng trai chụp ảnh. Ồ Hồ Gươm thật yên bình, không có '' những tốp người đi hò hét làm mất đi vẻ bình yên" như lời mấy bọn hưu trí nói trên ti vi.

Hôm trước báo chí nói ngư dân lại bị tàu Trung Quốc bắn giết, cái tin ấy chìm nghỉm trong mớ những ngôi sao  lộ hàng, sao lỡ lời, thậm chí là mẹ  hay người yêu của sao cũng được nêu. Rồi những đại gia sắm siêu xe, những diên viên, ca sĩ, người mẫu sắm hàng hiệu chục nghìn usd. Cô em làm tờ báo lớn nói - tin thế mới nhiều viu anh à, mà bọn em làm gì thì cứ phải nhiều viu đã thì mới ăn tiền quảng cáo mà sống được. Em cũng chán cái nghề này lắm rồi.

Bỗng nghĩ không nên trách dân nghèo thờ ơ với chủ quyền đất nước. Làm sao mà họ thiết tha với chủ quyền khi còn nhọc nhằn kiếm miếng cơm , manh áo. Làm sao trong cảnh khốn khó ấy người dân nghèo chỉ thấy siêu sao, ca sĩ, đại gia tiêu hàng tỉ vào xe hơi vào cái cây cảnh, chúng ta đòi hỏi họ phải quan tâm đến đất nước.  Vậy là đứa giàu thì chả cần quan tâm, vì quan tâm làm gì khiến chúng mất đi cảm hứng khi sắm cái cây, cái xe. Còn đứa nghèo thì càng chả cần quan tâm, tại sao họ phải quan tâm khi đang lê la trên đường phố kiếm bữa cơm, trong khi xã hội đầy đứa giàu có đang ăn tiêu xa xỉ, được báo chí ca ngợi như đó là ước mơ, là nỗi thèm thuồng của bao người.

Đến giờ vào chỗ ra mắt sách của cô em Tâm Phan. Buổi ra mắt sách khá đông người dự, các nhà văn đàn anh Thọ, Tiến, Trang Hạ lên phát biểu cảm tưởng. Anh Phạm Xuân Nguyên dẫn chương trình, độc giả thi nhau hỏi tác giả, giao lưu rất ấn tượng. Ngồi ôm con chạnh lòng nghĩ đến cuốn sách của mình. Cùng là một cuốn sách mà số phận khác nhau, như số phận con người vậy. Anh Nguyên đến vuốt má Tí Hớn hỏi - Thằng Tí Hớn đây à, rồi nói - Gió lên phát biểu vài câu nhé- Lắc đầu- Thôi anh ạ, em lên làm gì rồi phức tạp ra- Anh Nguyên bảo - Phát biểu về văn chương, có gì mà ngại. Vẫn lắc đầu- thôi em còn phải trông con.

Được nửa chừng buổi ra mắt sách hai bố con đi về, đi bộ dọc từ Tràng Tiền về đến đài Cảm Tử. Tí Hớn chỉ quán cà fe nói- quán kia có kem đấy, lần trước đi biểu tình bác H dẫn con vào đó ăn kem. Biết ý con nhắc khéo đòi ăn kem, dẫn con sang. Tí Hớn gọi kem rồi kể với cô bán hàng, cháu biết đây có kem vì lần trước cháu đi biểu tình được ăn ở đây đấy. Cô bán hàng cười nhăn mặt - Thế là cháu làm cô bị đóng cửa đấy, vì có biểu tình công an không cho bán hàng nữa. Tí Hớn nói não nề - Ai cũng sợ biểu tình bố ạ. Thôi bố đừng đi biểu tình nữa.

 Điện thoại của một cô em làm phim gọi, cô đến ngay sau đó, cô ngồi than thở  về kinh phí làm phim eo hẹp, chuyện diễn viên, chuyện kịch bản, đạo cụ..nhưng rồi thì cô em vẫn nói là viết kịch bản truyền hình ngon lắm, chịu khó viết mà viết thì tuần năm hay bảy triệu dễ ợt. Hay là em đưa cái khung sẵn, anh chỉ việc viết dựa trên khung đó nhé.

Rời khỏi quán cà fe, chia tay với cô em làm phim. Con nắm tay bố đi, bố chỉ cái gốc cây xa cừ nói - Hồi bố 8 tuổi, bà nội bán dép ở đây, bố thường mang cơm ra và trông hàng cho bà. Lúc đó ở đây không có những hàng giày dép kia đâu. Tí Hớn hỏi, thế mưa thì làm sao hả bố. Chỉ tay về khoảng tượng đài cảm tử nói. Hồi đó không có những bức tượng kia, gần đó có một cái nhà trống, chỉ có mái mà không có tường, mái dựng trên những chiếc cột. Mưa thì vào đó trú.

Về đến Phất Lộc thấy hàng bánh trôi, Tí Hớn sà vào ăn. Bà bán bánh trôi không lấy tiền lại còn đút cho Tí Hớn từng viên bánh tròn. Ăn xong Tí Hớn sang hàng kẹo ngắm nghía cái lọ kẹo. Bà bán kẹo mắng - Cha cái thằng Tí Hớn. Rồi bà lấy kẹo cho Tí Hớn, bố trả tiền bà không lấy. Tí Hớn vào nhà thì cô Thủy đưa nó tập vở bảo - Có ai mang cho Tí Hớn tập vở đây này. Tí Hớn xem vở rồi ồ lên thích thú nói-  Ôi vở này có chữ Hoàng Sa, Trường Sa này bố ơi. Sao ai cũng quý con thế nhỉ ?

Bố cầm tập vở trên tay, hình ảnh đầu tiên bố nghĩ là bác Hằng đứng ở Hồ Gươm hô vang

- Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam

Và hình ảnh bác ấy đi giữa hai người công an trong trại giáo dục, bác gầy và đen. Rồi bố nghĩ lúc hai bố con nhìn thấy Hồ Gươm, con nói - Công an thấy bố ra đây có bắt không ?

Bố định sẽ bảo con quên Hoàng Sa , Trường Sa khỏi đầu đi. Con hay học giỏi, kiếm nhiều tiền, mua xe hơi, mua nhà, sắm hàng hiệu...thế là con đã yêu nước rồi. Có ai mắng họ là không yêu nước đâu, chả ai mắng họ là mua sắm xa xỉ thế làm gì, không bỏ tiền ra mà giúp cho Hoàng Sa, Trường Sa cả. Vì tiêu những đồ xa xỉ như thế là phải đóng thuế nhiều, tiền thuế vào tay nhà nước. Thế là góp tiền đóng cho nhà nước nhiều thì là yêu nước. Chuyện yêu nước đơn giản có thế thôi. Và Hoàng Sa- Trường Sa thế nào thì sẽ có nhà nước lo. Chưa có kẻ tham nhũng, ăn tiêu xa hoa nào bị gọi là '' phản động'' cả. Nhưng những người dân bình thường đã từng hô vang Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam thì bị gọi là phản động rất nhiều. Người ta hỏi '' hô thế có lấy được Hoàng Sa, Trường Sa không mà hô'. Câu này đáng ra phải nói là '' hô thế có đóng được đồng nào vào ngân sách nhà nước không, hay chỉ làm tốn ngân sách thêm khi nhà nước phải huy động dân phòng, công an, xe buýt đi giải quyết tốn kém thêm ngân sách, mà đã không đóng lại còn làm tốn thêm ngân sách thì rõ là phản động rồi ''.  Tóm lại hãy yêu nước theo những gì nhà nước này bảo, đừng yêu nước theo con tim mình bảo. Ngắn gọn chỉ có thế.

Nhưng khi đó, con trai của con sà vào hàng bánh trôi, vào hàng kẹo. Chưa chắc đã thốt lên - Ôi sao ai cũng quý con thế nhỉ ?. Cái giá đắt hay rẻ ở cuộc đời, không phải ở một bên là xe hơi , hàng hóa xa xỉ một bên là trại giáo dục. Giá phải trả đắt hay rẻ tùy theo quan niệm của mỗi người. Nhưng ở trong quan niệm một người bố, trả giá thế nào để con trai mình khi tiếp xúc với hàng xóm, người quen phải thốt lên rằng

- Ôi sao ai cũng quý con thế nhỉ ?

Đó cũng là một cái giá không xoàng xĩnh chút nào.

Kinh hoàng heo siêu nạc - Kỳ 3: “Thần dược” là chất độc bị cấm!

http://www.thanhnien.com.vn/pages/20120229/kinh-hoang-heo-sieu-nac-ky-3-than-duoc-la-chat-doc-bi-cam.aspx

Sau nhiều ngày thu thập chứng cứ ở các trại chăn nuôi và nơi cung cấp thuốc cho heo, PV Thanh Niên đã mang “thần dược siêu tạo nạc” đi kiểm nghiệm. Kết quả cho thấy trong thuốc này có chất họ β- agonist - một loại chất độc cấm sử dụng trong chăn nuôi trên toàn thế giới.
>> Kỳ 2: “Thần dược” mua bao nhiêu cũng có
Tại huyện Trảng Bom, Đồng Nai, sau khi nghe bà chủ cửa hàng Duy Hào quảng cáo “thần dược siêu tạo nạc” là thuốc kích thích tăng trưởng, hàng ngoại nhập; được lấy từ công ty ra cả bao 50 kg, sau đó phân ra bán lẻ cho người chăn nuôi, và “đây là loại thuốc mới dành cho heo, rất công dụng, lại hoàn toàn không độc hại”, PV Thanh Niên đã quyết định mua 1/2 kg với giá 250.000 đồng đem về trạm chẩn đoán xét nghiệm và điều trị, thuộc Chi cục Thú y TP.HCM, nhờ kiểm nghiệm làm rõ. 

Một con heo có hiện tượng sụm chân sớm
Sau 3 ngày gửi mẫu, chiều 28.2, bác sĩ Đặng Thị Hoàng Thẩm, Phó trưởng trạm đã chính thức ký thông báo kết quả kiểm nghiệm loại thuốc chúng tôi chuyển tới có chất họ β-agonist - một loại hoóc môn kích thích tăng trưởng - cấm sử dụng trong chăn nuôi.

 Tôi đã trực tiếp nghe những người nuôi heo cho biết, để chiều lòng các thương lái, để heo nhanh lớn, siêu nạc, dễ bán, họ thường dùng các chất clenbuterol và salbutamol. Hai chất này thuộc nhóm beta agonist có tác dụng làm giãn phế quản, được dùng làm thuốc chữa bệnh hen suyễn ở người
Bác sĩ Trần Văn Ký - Hội Khoa học kỹ thuật an toàn vệ sinh thực phẩm VN
Theo tài liệu khoa học, họ β-agonist gồm 2 nhóm. Nhóm β1-agonist: như Dobutamine, Isoproterenol, Xamoterol, Epinephrine… có tác dụng kích thích tim, được dùng để điều trị sốc tim, suy tim cấp tính. Nhóm β2-agonist: như Salbutamol (Albuterol), Clenbuterol, Epinephrine… làm giãn cơ, được dùng để điều trị hen suyễn, bệnh phổi mãn tính. Trong những chất kể trên thì Salbutamol, Clenbuterol và Ractopamine là ba chất đứng đầu trong danh mục 18 chất kháng sinh, hóa chất bị cấm sử dụng trong chăn nuôi ở VN và hầu hết các nước trên thế giới. 
Ăn thịt siêu nạc bị loạn nhịp tim, run cơ, rối loạn tiêu hóa...
Trao đổi với PV Thanh Niên, bác sĩ Trần Văn Ký, Hội Khoa học kỹ thuật an toàn vệ sinh thực phẩm VN, nói: “Tôi đã trực tiếp nghe những người nuôi heo cho biết, để chiều lòng các thương lái, để heo nhanh lớn, siêu nạc, dễ bán, họ thường dùng các chất clenbuterol và salbutamol. Hai chất này thuộc nhóm beta agonist có tác dụng làm giãn phế quản, được dùng làm thuốc chữa bệnh hen suyễn ở người. Tác dụng phụ của hai chất này làm cho heo nở nang, tăng trọng nhanh, nhất là tăng lượng nạc. Những chất này không khó mua, thậm chí có người đem đến bán tận nhà”.
Bác sĩ Ký phân tích, khi heo được cho ăn các chất trên thì sẽ siêu nạc, tiêu lượng mỡ, và nếu không bán nhanh thì heo sẽ chết. Do vậy, thường người ta chỉ cho dùng các chất trên khi heo gần đến ngày xuất chuồng. Nếu người tiêu dùng ăn thịt heo có tồn dư hai chất nói trên thì lâu dần sẽ có nguy cơ bị ảnh hưởng xấu lên tim mạch, làm cho tim đập nhanh, tăng huyết áp, run cơ, rối loạn tiêu hóa… và có thể là nguy cơ cho những căn bệnh khác.
Với thuốc salbutamol (dùng ở người), các chuyên gia khuyến cáo phải thận trọng khi dùng cho người đang có bệnh tim mạch như tăng huyết áp, bệnh tiểu đường và phụ nữ đang mang thai. “Gần 10 năm trước, người ta đã cảnh báo về việc tồn dư hai chất clenbuterol và salbutamol trong thịt của gia súc, gia cầm sẽ ảnh hưởng xấu cho người dùng. Do vậy, Mỹ, các nước châu Âu và VN cũng đã cấm dùng các chất thuộc nhóm beta agonist trong thức ăn chăn nuôi”, bác sĩ Ký nói.
Về nhận diện heo bị cho dùng chất “siêu nạc”, bác sĩ Ký phân tích, nếu để nguyên cả thịt lẫn da thì có thể nghi ngờ khi thấy miếng thịt có nạc thật nhiều lên đến tận da, lớp mỡ dưới da rất mỏng như tờ giấy (hoặc không thấy mỡ). Còn nếu lóc nạc riêng ra khỏi da thì khó nhận biết heo siêu nạc.

 Sử dụng lén lút như ma túy?
Đó là lời khẳng định của ông Nguyễn Trí Công, Chủ tịch Hiệp hội Chăn nuôi Đồng Nai, đồng thời cũng là Giám đốc Công ty chăn nuôi Công Trí ở Đồng Nai, khi trao đổi với PV Thanh Niên.
Ông Công thừa nhận người nuôi heo có dùng hóa chất để tạo nạc như bài báo thông tin, nhưng chỉ là số nhỏ. Việc xử lý rất khó khăn vì người bán sử dụng lén lút như ma túy. Mặc dù khẳng định: “Hiệp hội biết rõ người bán, chính thương lái giao loại thuốc đó cho người nuôi heo sử dụng để họ bán lại heo cho mình...”, nhưng ông Công cho rằng mức xử phạt đối với hành vi làm ăn gian dối này quá thấp nên chưa đủ sức răn đe. 
H.N
Hoài Nam - Thanh Tùng

Kinh hoàng heo siêu nạc - Kỳ 2: “Thần dược” mua bao nhiêu cũng có

http://www.thanhnien.com.vn/pages/20120228/kinh-hoang-heo-sieu-nac-ky-2-than-duoc-mua-bao-nhieu-cung-co.aspx

Biết là thuốc cấm, nhưng chỉ cần có người giới thiệu là các cửa hàng thuốc thú y bán công khai với giá từ 400.000 đến 600.000 đồng/kg.
“Nguy hiểm lắm đấy!”
 
Bà chủ cửa hàng Gấu nhận tiền bán thuốc từ PV - ảnh: Hoài Nam
Sau khi đưa đi xem những bầy heo đang trong giai đoạn ăn hóa chất, T. chỉ dẫn cho tôi nơi bán loại “thần dược” này. Đó là 2 cửa hàng bán thuốc thú y: Duy Hào và Gấu ở khu vực Trảng Bom. Hai cửa hàng này được xem là nguồn cung cấp loại thuốc “siêu tạo nạc” cho người nuôi heo ở khu vực huyện Cẩm Mỹ, Trảng Bom và Thống Nhất (Đồng Nai).
Trong vai người nuôi heo lần đầu tìm đến hóa chất,  tôi ghé vào cửa hàng Duy Hào nằm trên quốc lộ 1A thuộc địa bàn xã Tây Hòa, huyện Trảng Bom. Thấy chúng tôi hỏi mua thuốc tạo nạc, trữ nước, bà chủ khoảng trên 40 tuổi đon đả mời chào và giới thiệu những công dụng của thuốc. Mới đầu nghe bà này nói thì cứ tưởng cửa hàng không bán thuốc cấm vì bà ta liên tục khuyên: “Ở đây không xài hàng cấm 100%. Tôi nói thật, anh không nên xài hàng cấm vì thuốc đó rất nguy hiểm cho con người… Mình là người có lương tâm thì không nên dùng, tôi khuyên thật đấy…”. Thế nhưng, sau một hồi vòng vo, bà ta chỉ dẫn cách sử dụng khá tỉ mỉ: “Lúc cho heo ăn hóa chất này, anh nên đeo bao tay kín để không ảnh hưởng đến da tay và cẩn thận khi mở lấy thuốc, hơi sẽ bay lên, nếu anh hít phải thì nguy hiểm lắm đấy”.
Chúng tôi hỏi: “Vậy dùng thuốc nào thay thế loại thuốc cấm đó?”. Lúc này bà chủ cửa hàng  mới giới thiệu: “Cửa hàng tôi bán một loại thuốc giá 500.000 đồng/kg, khi cho ăn đảm bảo heo sẽ nở mông vai, không lái nào chê được hết. Thuốc này là hàng ngoại 100%, hàng cao cấp họ giao cho nhà máy cám cả bao 50 kg…”. Tôi hỏi bao bì có nhãn mác không, thì bà chủ nói cửa hàng bà lấy từ công ty cả bao 50 kg rồi về phân ra bán lẻ nên không có nhãn mác.
Sau khi nghe quảng cáo loại thuốc này, tôi đồng ý mua nửa kg đem về “xài thử”, lúc này bà chủ hồ hởi bảo tôi đứng ở quầy hàng đợi một lát. Bà này vội vã đi ra phía sau nhà, khoảng 5 phút sau tay xách một túi bột màu trắng ngà không nhãn mác đưa cho tôi và nói: “Của anh hết 250.000 đồng, hàng ngoại 100% đấy, anh mà cho heo ăn thì mông vai sẽ tuyệt!”.
Trong lúc tôi trả tiền, có 2 người cũng tới và hỏi mua mỗi người 1 kg thuốc tạo nạc như của tôi và bà chủ cũng phải đi vào sau nhà lấy ra.
Rời cửa hàng Duy Hào, tôi ghé qua cửa hàng Gấu nằm trên quốc lộ 1A sát với chợ Đông Hòa. Khi nghe tôi hỏi mua thuốc tạo nạc cho heo, lập tức người đàn ông đứng ở quầy nhìn tôi bằng ánh mắt dò xét và nói ngay: “Ở đây không bán loại thuốc cấm đó”. Nhưng khi tôi nói có lái heo tên N. ở Gia Kiệm giới thiệu ra đây mua vì N. thường lấy heo của tôi, lúc bấy giờ bà chủ cửa hàng đang ở bên trong nói vọng ra: “Chờ lát, nhưng ở đây không bán lẻ, chỉ bán cả ký thôi”.
Có lẽ nhận được mệnh lệnh của bà chủ, một nhân viên tự động đi vào trong nhà lấy ra một bịch đã đóng gói sẵn bằng bao nylon màu trắng nhưng không hề có nhãn mác nhanh tay bỏ vào bịch nylon màu đen đưa cho tôi. Khi tôi lấy hàng ra xem thì bà chủ khoát tay ra hiệu: “Không được lấy ra ngoài”.
Vừa cầm 500.000 đồng tôi đưa, bà chủ luôn miệng chỉ dẫn các công dụng của thuốc như nở mông vai cho heo và cách pha chế theo liều lượng... Trước khi ra về, tôi hỏi muốn mua sỉ để bán lại cho người khác kiếm lời, bà chủ trả lời ngay: “Muốn mua bao nhiêu cửa hàng cũng đáp ứng đủ”.
Một kg lời 15 triệu đồng



Lúc cho heo ăn hóa chất này, anh nên đeo bao tay kín để không ảnh hưởng đến da tay và cẩn thận khi mở lấy thuốc, hơi sẽ bay lên, nếu anh hít phải thì nguy hiểm lắm đấy

Chủ cửa hàng Duy Hào (quốc lộ 1A, xã Tây Hòa, huyện Trảng Bom, Đồng Nai)

Theo một lái heo tên A. ở Gia Kiệm, loại thuốc mà các cửa hàng bán lẻ cho người nuôi heo giá 500.000 đồng/kg không phải là thuốc nguyên chất, thuốc này các trang trại heo lớn đã pha trộn trước khi giao sỉ cho cửa hàng bán lẻ cho người chăn nuôi nhỏ lẻ sử dụng. Theo A., thuốc nguyên chất có giá 10 triệu đồng/kg được nhập lậu từ Trung Quốc, khi về các trang trại lớn họ sẽ pha trộn theo tỷ lệ 1 kg thuốc nguyên chất với 50 kg bột thức ăn gia súc rồi giao sỉ đến các cửa hàng bán lẻ cho người nuôi heo. Cũng theo lời A., 1 kg thuốc nguyên chất sau khi pha trộn rồi mang bán lẻ với giá từ 400.000 đến 600.000 đồng/kg (trung bình 500.000 đồng) thì người bán kiếm lời đến 15 triệu đồng/kg. Lái heo A. cũng khẳng định thuốc tạo nạc bắt đầu được không ít trang trại heo lớn sử dụng. Do công dụng vượt bậc của thuốc, heo lúc nào cũng bán được với giá cao nên các cửa hàng bán thuốc thú y tới mua lại của trang trại (hay công ty) về phổ biến để bán lẻ cho người dân nuôi heo. Thậm chí, có lái heo còn giao thuốc tận nhà cho những hộ gia đình nuôi heo nhỏ lẻ.
A. khẳng định với tôi, hiện nay đa số trang trại dù lớn hay nhỏ đều sử dụng loại thuốc này bởi đây là cách làm siêu lợi nhuận của người nuôi heo.
Có thể khẳng định không chỉ ở Đồng Nai, mà nhiều trang trại nuôi heo ở các tỉnh, thành khác cũng sử dụng loại hóa chất tạo nạc, trữ nước, bởi theo lời anh K. ở Q.12 (TP.HCM), trong một lần đến thăm người bà con là chủ một trang trại heo ở Đắk Lắk, anh thấy người bà con này kể về công dụng của loại thuốc siêu nạc cho heo mà người bà con của anh xuống tận TP.HCM mua với giá 700.000 đồng/kg về sử dụng. Công dụng của thuốc mà anh K. kể với tôi giống y thông tin từ người dân nuôi heo ở Đồng Nai, cũng như tính toán kỹ làm sao sau 15 ngày cho heo ăn thuốc là phải bán hết.
Anh B. ở Bình Long (Bình Phước), là chủ một trại heo lớn cũng nói với tôi: “Bây giờ người nuôi heo toàn sử dụng thuốc tạo nạc, nở mông vai cho heo, nếu không sử dụng sẽ không bán được heo cho lái, hoặc liên tục bị ép giá vì heo không có mông vai, nhiều mỡ ra chợ khó bán…”.
Còn theo lái heo tên T., trước kia anh có nuôi heo nhưng vì không biết tác hại của thuốc, chỉ nghe bạn hàng phổ biến nên khi mua về cho heo ăn thử thì quả thật, ngay ngày thứ hai heo đã khác, tiếp đến là mông vai nở căng tròn. Nhưng bầy heo đầu tiên, do không biết nên T. nuôi tới 20 đến 25 ngày thì tự dưng heo lở loét, chân heo cứ như bị sụm dần… “Cứ tưởng heo ăn nhiều mập quá không đi được. Đến khi bắt heo bán thì số heo bán bị gãy chân hơn nửa, không hiểu vì sao, cứ tưởng rằng mấy thợ heo của lái “chơi đểu” để ép giá”, T. nói. Rút kinh nghiệm, ở những bầy heo sau, T. tìm hiểu và học kinh nghiệm của những người đi trước là nuôi đúng 15 ngày nếu có rẻ một vài giá vẫn lời gấp nhiều lần so với lúc không dùng thuốc.
T. tâm sự: “Sau khi thấy báo chí nói về tác hại của loại thuốc mà mình đang dùng, thấy mất đạo đức quá nên tui đã bỏ luôn nghề nuôi heo, quay sang đi mua heo sống mang lên TP.HCM bán kiếm lời. Sau khi mua lại của người nuôi, tui cũng phải tìm mối bán ngay, chứ để heo này lâu quá cũng không được, vì lúc đó heo đã ngấm thuốc rồi…”.





Những cửa hàng bán thuốc “siêu tạo nạc” cho heo ở Đồng Nai ảnh: hoài nam
Điều tra của Hoài Nam

Kinh hoàng heo siêu nạc

http://www.thanhnien.com.vn/pages/20120227/kinh-hoang-heo-sieu-nac.aspx

Vì hám lợi, người chăn nuôi đã sử dụng hóa chất không chỉ để “thổi” trọng lượng mà còn phù phép cho heo nở mông, vai, tạo nạc bắt mắt nhằm đánh lừa người tiêu dùng.
Từ thông tin người chăn nuôi sử dụng hóa chất độc hại để tăng trưởng và tạo nạc cho heo, cơ quan chuyên môn ở nhiều địa phương đã lấy mẫu thịt ngẫu nhiên bày bán ở chợ đi kiểm nghiệm và cảnh báo đến người tiêu dùng vì loại hóa chất này gây nguy hiểm cho người sử dụng.


''Tôi thường mua cám ăn thẳng rồi trộn thuốc theo công thức 1 kg cho 1 tấn cám, hằng ngày công nhân của tôi chỉ việc bê đổ vào máng tự động, heo đói thì lết ra máng ăn. Giờ mấy anh không thu sớm, heo khuỵu chân thì khổ'' - Ông H., một chủ trại heo ở Gia Kiệm (huyện Thống Nhất, tỉnh Đồng Nai)

Chẳng biết sau những thông tin cảnh báo đó, cơ quan chức năng chuyên môn vào cuộc như thế nào, ngăn chặn được đến đâu, nhưng thông tin ấy vô hình trung đã “dọn đường” để người nuôi heo sử dụng loại hóa chất đó một cách bí mật hơn, còn người bán bắt đầu cảnh giác và nếu không quen, không có người giới thiệu thì bất cứ ai hỏi cũng nhận được câu trả lời “không biết, không dùng và không bán”.
“Thần dược” tạo nạc
PV Thanh Niên đã có nhiều ngày thâm nhập giới nuôi heo ở các huyện: Cẩm Mỹ, Thống Nhất, Trảng Bom…(tỉnh Đồng Nai) - nơi được xem là nguồn cung cấp heo lớn ra thị trường và là nguồn cung cấp chủ yếu cho những lò mổ ở TP.HCM.
Ngay ngày đầu tiên trong vai “người nuôi heo”, đâu đâu chúng tôi cũng đều ghi nhận từ lái heo đến người nuôi heo những lời đồn đại về loại hóa chất siêu tạo nạc, trữ nước cho heo như một loại “thần dược”.
Khi heo nuôi bằng cám ăn thẳng được khoảng 80 kg đến 100 kg là đến lúc họ bắt đầu sử dụng “thần dược” siêu nạc. Loại hóa chất này không hề có nhãn mác, dạng bột màu trắng được các cửa hàng kinh doanh thuốc thú y ở địa phương bán lẻ với giá 500.000 đồng/kg. Hóa chất này có tác dụng “biến” một con heo đang gầy gò thành một con heo mông vai căng tròn. Đặc biệt, "thần dược" còn có tác dụng “đánh tan” mỡ heo ở mông vai, biến mỡ thành những thớ thịt nạc dày đến tận da làm các lái heo không thể chê vào đâu được, hớp hồn người tiêu dùng ngay ở quầy thịt heo, tạo sức hút vô hình những tay thợ làm giò chả chuyên nghiệp.


Nuôi heo để ăn dần
Chứng kiến đồng nghiệp nuôi heo bằng hóa chất, ông K. - một người chăn nuôi ở H.Bình Chánh (TP.HCM) cho biết, ông không dám làm chuyện thất đức đó, dù được nhiều người chăn nuôi khác và cả lái heo rủ rê. Trong vườn ông luôn nuôi vài con heo để dành cho gia đình ăn dần, không dám ra chợ mua thịt ăn vì sợ mua nhầm heo “dính” hóa chất.

Việc sử dụng hóa chất (người nuôi heo gọi bằng thuốc tạo nạc, trữ nước) cho heo ăn rất đơn giản, theo công thức truyền tai nhau bằng 3 cách: Nếu cho heo ăn bằng cách hòa loãng với cám ăn thẳng thì mỗi thùng loại 20 lít bỏ vào 1 thìa cà phê. Còn pha với thức ăn khô để cho heo ăn bằng máng tự động thì 1 kg pha với 1 tấn cám. Riêng cách hòa với nước cho heo uống thì 1 thìa cà phê hóa chất pha với 15 lít nước, hoặc 1 kg thuốc pha với 2.000 lít nước.
Những người chăn nuôi “trời ơi” này cũng phải tính toán thật kỹ, bởi từ khi bắt đầu sử dụng “thần dược” cho đến khi heo xuất chuồng sẽ không quá nửa tháng. “Nếu quá nửa tháng heo sẽ tự khuỵu chân vì loại thuốc đó sẽ làm cho xương giòn, quá trình di chuyển heo sẽ tự gãy chân, bán sẽ mất giá nên bằng mọi giá khi đã sử dụng thuốc thì sau nửa tháng buộc phải xuất chuồng. Chưa hết, nếu không xuất chuồng nhanh, không chỉ làm heo tự gãy chân mà khắp người con heo sẽ bắt đầu xuất hiện những vết lở rỉ nước…”, T. - người từng nuôi heo bằng loại hóa chất trên, nay chuyển sang làm lái heo, tiết lộ với chúng tôi.
Mỗi ngày tăng 2 kg!
T. ngụ ở huyện Trảng Bom, chuyên đi thu mua heo trang trại và những hộ dân ở một số huyện, như: Thống Nhất, Long Khánh, Cẩm Mỹ và Trảng Bom, rồi vận chuyển về TP.HCM giao cho những lái buôn, sau đó vào các lò mổ.
Tiếp xúc với chúng tôi, anh ta không ngần ngại khẳng định: “Tất cả những người nuôi heo nhỏ lẻ và ở những trang trại lớn đều sử dụng loại hóa chất siêu tạo nạc cho heo nở mông, vai vì sẽ bán được giá gấp nhiều lần so với heo không dùng loại hóa chất đó. Ngoài ra, loại hóa chất này còn trữ nước làm cho heo tăng trọng lượng. Nhưng từ khi có thông tin loại hóa chất này gây hại cho người thì họ sử dụng kín đáo hơn. Người trong nghề chỉ cần nhìn heo là biết có dùng thuốc hay không. Đặc điểm rõ nhất nếu dùng thuốc chỉ cần sang ngày thứ 2 là heo bắt đầu nở mông vai, tạo ra những thớ thịt săn chắc. Đến ngày thứ 3 heo sẽ ít di chuyển thường nằm ngủ li bì, sang ngày thứ 10 heo bắt đầu ăn đâu nằm đấy và kèm theo hiện tượng chân đứng không vững. Bước sang ngày thứ 15 thì bằng mọi giá phải xuất chuồng vì nguy cơ gãy chân rất cao. Đặc biệt, không chỉ nở mông vai và siêu tạo nạc, trữ nước, trong khoảng 15 ngày cho heo ăn loại hóa chất đó trọng lượng sẽ tăng vọt trung bình mỗi ngày lên 1,5 đến 2 kg....”.


Heo đang được cho ăn “thần dược” - Ảnh: Hoài Nam
T. đưa chúng tôi đến một trại heo tư nhân ở Gia Kiệm (huyện Thống Nhất), nơi có hàng trăm con heo lớn nhỏ và có 30 con chuẩn bị đến ngày xuất chuồng. Trại heo khá rộng, hai công nhân đang tất bật với công việc tắm heo và bê những thùng cám ăn thẳng cho heo đổ vào máng tự động. Trại heo được chia ra nhiều chuồng nhỏ. Mỗi chuồng có khoảng 30 con, lớn nhất khoảng 1 tạ, nhỏ khoảng 20 kg. Ông chủ nuôi heo tên H. dẫn chúng tôi ra xem bầy heo 30 con. Bầy heo nhìn khá bắt mắt, con nào con nấy mông vai căng tròn, mũm mĩm đang nằm ngủ li bì dưới nền chuồng còn vương vãi những hạt cám heo ăn thẳng.
Trước khi lên xe đi xem bầy heo nhà kế bên, ông H. đòi tăng giá bán, nhưng T. không đồng ý vì cho rằng giá heo đang rớt từ sau tết đến nay. Tâm sự với chúng tôi, ông H. than: “Tôi thường mua cám ăn thẳng rồi trộn thuốc theo công thức 1 kg cho 1 tấn cám, hằng ngày công nhân của tôi chỉ việc bê đổ vào máng tự động, heo đói thì lết ra máng ăn. Giờ mấy anh không thu sớm, heo khuỵu chân thì khổ”.
Giống như bầy heo trong trang trại nhà ông H., trang trại của ông S. ở Sông Nhạn (huyện Cẩm Mỹ) cũng chuẩn bị xuất chuồng với khoảng 40 con; con nào mông, vai cũng căng tròn, nằm la liệt. Khi chúng tôi có mặt thì đến giờ cho heo ăn chiều. S. lấy muỗng múc một thìa bột màu trắng ngà đổ vào chiếc thùng đang ngâm cám, rồi lấy cây quậy đều, sau đó đổ vào máng cho cả bầy heo tranh nhau ăn ngon lành. “Bầy này em mới cho ăn thuốc được 7 ngày, đang tính tuần sau bán mà giá xuống thấp quá…”, S. than thở.
(còn tiếp)

Đổ thức ăn thẳng ra trộn với hóa chất trước khi cho heo ăn

Những con heo ăn phải hóa chất mông vai căng tròn

Không dậy được phải vừa ngồi vừa ăn tại máng ăn tự động


Heo ăn phải hóa chất nằm la liệt - Ảnh: Hoài Nam
Điều tra của Hoài Nam

Thứ Hai, 27 tháng 2, 2012

THÂN PHẬN của TRẺ EM NHẶT RÁC VIỆT NAM (Phóng sự của đài CNN)

http://www.facebook.com/media/set/?set=a.394694303890656.113664.114731331886956&type=3

THÂN PHẬN của TRẺ EM NHẶT RÁC VIỆT NAM (Phóng sự của đài CNN)

By Nhật ký yêu nước · Updated on Saturday
Thân phận của các trẻ em nhặt rác Việt Nam qua góc nhìn của phóng viên Natalie Allen của đài truyền hình CNN

Gần đây trong bài viết có tiêu đề “Hy vọng cho trẻ em trên các bãi rác ở Việt Nam”, phóng viên Natalie Allen của hãng thông tấn CNN đã làm người xúc động khi thuật lại cảnh nghèo khó, những mối đe dọa và cả niềm hi vọng của những đứa trẻ sống tại bãi rác Rạch Giá, miền Nam Việt Nam. Bài viết được lượt dịch ở đây.

Diệu, cô bé 12 tuổi quàng trên đầu một chiếc khăn màu xanh có trang trí hình hoa vàng ngồi chồm hỗm với mẹ trên một đống rác. Cả hai mẹ con cùng nói và cười trong khi đôi tay thoăn thoắt phân loại túi nylon, vỏ đồ hộp và các phế phẩm khác.
Một túi đựng đầy rác được chọn lọc chỉ đem lại cho họ một ít tiền lẻ. Nhưng đó là cách mưu sinh duy nhất của họ - những con người đang sống trên một bãi rác ở Rạch Giá, thuộc đồng bằng sông Cửu Long của Việt Nam.
Diệu là một đứa em gái trong số chín anh chị em trong gia đình. Một trong những người anh của Diệu đang ngồi trên một bia mộ gần đó với con chó của mình. Bãi rác nằm trên một nghĩa trang bị bỏ rơi, và những ngôi mộ nhô lên khỏi mặt đất là nơi duy nhất để ngồi vì không bị rác bao phủ.
Gia định của Diệu là một trong khoảng 200 gia đình sống tại các bãi rác ở Rạch Giá. Họ là những người gốc Campuchia đã chạy trốn khỏi chế độ Khmer Đỏ tàn bạo vào thập niên 1970. Qua 3 thế hệ, bãi rác trở thành nơi dung thân duy nhất của họ.
Cuộc sống của họ thiếu thốn một cách khó có thể hình dung. Thức ăn và quần áo mặc thường là những gì họ tìm thấy khi bới rác. Thậm chí những đứa trẻ không biết rằng một đôi dép nhựa cần phải có hai chiếc giống nhau.
Tuy vậy, trong cuộc sống của họ có những điều còn tồi tệ hơn cả rác rưởi và sự nghèo đói. Chính cái nghèo tuyệt vọng đã biến họ trở thành con mồi lý tưởng của những kẻ buôn người. Đã có lúc những đứa trẻ bị mua bán như hàng hóa với giá có khi chỉ 100 USD.
Các bậc cha mẹ bán con vì bị lừa rằng người mua có ý định tốt, con cái của họ sẽ có một công ăn việc làm tử tế và một tương lai đầy hứa hẹn. Họ tha thiết mong muốn những đứa con mình được đổi đời.
Họ không biết rằng, trên thực tế, nhiều đứa trẻ đã bị bóc lột sức lao động thậm tệ hoặc biến thành các nô lệ tình dục trong các nhà chứa.

“Kẻ buôn trông cũng giống như mẹ của các em, không giống như một người xấu!" Caroline Nguyễn Ticarro-Parker, người sáng lập Quỹ Xúc Tác để giúp đỡ Diệu và trẻ em trong các cộng đồng nghèo nhất của Việt Nam.

Các em trẻ đôi khi cũng bị bắt cóc, khi các em đi bộ vào thị trấn để bán vé số.

"Khi chúng tôi mới bắt đầu, chúng tôi biết một căn nhà ở đầu lối vào của bãi rác, và chúng tôi biết là các cô gái được đám buôn người đem vào đó và bị cưỡng hiếp," Ticarro-Parker nói. "Nếu các em la hét, thì sẽ được thả. Nếu các em không la hét, thì sẽ bị đưa đi. Có lúc có em trẻ tới những 4 tuổi."

Những bài học cho sự sống còn

Sau khi rời bãi rác gần nhà em Diệu, tôi đến một bãi rác khác ngay sau khi một chiếc xe tải vệ sinh đã để lại một đống tươi.

Mọi người vội chạy lại với cây chọn và túi xách và bắt đầu phân loại. Họ làm việc ngày và đêm cùng với con cái của họ. Một giờ sáng, khi chiếc xe tải rác cuối cùng trong ngày đến, họ mang đèn vào đầu để tiếp tục làm việc trong bóng tối.

Tôi đi theo một người mẹ có con đến căn lều của bà. Cũng rất khó có thể gọi đó là túp lều vì đó không có gì nhiều hơn là những tấm nhựa được nối lại với nhau để làm nơi trú ngụ. Những chén đựng đồ ăn thì đầy ruồi. Quần áo thì được phơi khô trên dây thép gai.

Một người cha khác muốn bán con của mình cho tôi khi thấy tôi đến nơi. Ông đang ôm một em bé vài tháng tuổi, đang đội một chiếc mũ đầy màu sắc. Người cha liên tục đập ruồi đang đậu vào mặt của đứa trẻ. Ông bị nhầm, nghĩ rằng tôi đến đây là để mua con của mình.

Gia đình của Ticarro-Parker trốn chạy khỏi Việt Nam khi cô chỉ là một đứa trẻ. Cô trở về như một người trưởng thành để giúp đỡ đất mẹ - đưa quần áo cho người nghèo. Qua dịp đó, cô tình cờ biết được các gia đình nghèo của các bãi rác Rạch Gia, cô lập tức biết rằng còn rất nhiều việc phải làm hơn nữa.

Cô trở về nhà ở tiểu bang Minnesota (Mỹ), bắt đầu quyên góp tiền và cuối cùng đã mở một trường học cho những trẻ em ở bãi rác.

Dưới sự tài trợ của tổ chức mang tên Quỹ xúc tác (Catalyst Foundation) - một tổ chức được lập ra để giúp trẻ em trong các cộng đồng nghèo nhất của Việt Nam, một trường học dành cho trẻ em trên bãi rác Rạch Giá đã được mở.

Bài học thứ nhất: Cho các em điện thoại di động để kêu gọi giúp đỡ khi cần.

"Nghe có vẻ lạ, nhưng chúng tôi đã cho các cô gái xinh đẹp nhất điện thoại di động đầu tiên," Ticarro-Parker cho biết. "Các em có nguy cơ bị bắc cóc/bị bán cao nhất."

Bài học thứ 2: Dạy cho các em biết đọc để khi nào các em bị bắt cóc/bị bán, các em có thể đọc tên thành phố và gọi đến trường để cho biết các em đang ở đâu.

Năm 2008, bốn cô gái bị bán đi, nhưng bọn buôn người bị bắt vì các cô gái có một điện thoại di động và biết đọc đường để cung cấp vị trí của họ.

Bài học thứ ba: Dạy cho các em biết là phải chạy nếu người lạ tìm cách tiếp cận.

Đó là chính xác những gì mà em Hạnh 13 tuổi đã làm khi người đàn ông, có lẽ bọn buôn người, đuổi theo cô và em trai của cô khi họ đang đi bộ về nhà vào ngày đi học cuối khóa năm 2010. Cô đã làm những gì cô đã được dạy và chạy đi. Không may, Hạnh rơi vào một kênh đào và chết đuối.

Ticarro-Parker tìm cách dấu nước mắt trong khi kể lại bi kịch: "Em ấy chết vì làm cái chúng tôi đã dạy."

Trước khi chết, Hạnh đã được phỏng vấn cho cuốn sách nhỏ đầu tiên của trường. Bên cạnh hình của Hạnh là một câu nói của em ấy: "Trường của em là nguồn hy vọng."

“Ngôi trường là hy vọng duy nhất cho các em, Ticarro-Parker nói. Nó cũng giúp đỡ toàn bộ cộng đồng.

"Khi chúng tôi bắt đầu, 99% là mù chữ," cô nói "Tất cả các bậc cha mẹ (tại bãi rác) đều mù chữ, còn các em chưa bao giờ được cắp sách đến trường."

“Hiện nay, nạn mù chữ ở bãi rác đã xuống còn 40%.”

"Các em đang hiểu rằng các em có thể sẽ là thế hệ không phải sinh sống trong những bãi rác," Ticarro-Parker cho biết.

Nhà trường cũng truyền đạt cho các bậc cha mẹ hiểu về sự thật của hiểm họa buôn người: những gì thực sự sẽ xảy ra với con cái của họ nếu họ bán chúng.
Trong năm 2006, trước khi trường mở ra, hơn 37 đứa trẻ đã bị cha mẹ bán cho bọn buôn người. Trong năm 2011, chỉ còn bốn trường hợp như vậy.

Một chất xúc tác cho sự thay đổi

Giờ đây, sau các buổi nhặt rác, Diệu lại đến trường. Trong sân chơi, em hòa đồng cùng những đứa trẻ khác cùng cảnh ngộ, hào hứng trên chiếc bập bênh hay hò hét nô đùa trên bãi cát. Lắng nghe cá em nói và nhìn các em cười rất khó để tin rằng các em là những đứa trẻ sống trên một bãi chứa rác thải.

"Trong hơn năm rưỡi qua, các em xem ra vui vẻ hẳng lên" Ticarro-Parker cho biết: "Các em giờ muốn trở thành ca sĩ và giáo viên và bác sĩ và kiến trúc sư. Đột nhiên các em có ý tưởng cho một sự nghiệp trong tâm trí ....”

"Có thể chúng tôi sẽ không để loại trừ được nạn buôn bán trẻ em. Có thể chúng tôi sẽ không thay đổi cách nhìn của các em gái bé tự kĩ cảm thấy bản thân không xứng đáng. Nhưng chúng tôi sẽ thay đổi các em gái này. Chúng tôi sẽ thay đổi 200 em gái ở đây, mỗi lần một em. "

Các bạn có thể đọc thêm, xem hình và video ở đây:
http://thecnnfreedomproject.blogs.cnn.com/2012/02/13/hope-for-vietnams-children-of-the-dump/
http://www.youtube.com/watch?v=DZClzWTtHss&feature=share

Nguồn dịch : Văn Hòa và Admin V
Posted by Admin V

Chuẩn bị khả năng đề kháng của quân nhân

http://www.qdnd.vn/qdndsite/vi-VN/61/43/5/5/5/175268/Default.aspx

QĐND - Chủ Nhật, 05/02/2012, 21:21 (GMT+7)
QĐND - Chiến lược “Diễn biến hòa bình” của chủ nghĩa đế quốc từ lâu đã chứng tỏ sự nguy hiểm, thâm độc và lan rộng trên mọi lĩnh vực, mọi đối tượng. Song, nham hiểm hơn và cũng gây tác hại lớn hơn chính là quá trình “tự diễn biến” trong mỗi con người, mỗi cơ quan, đơn vị. Lợi dụng đặc điểm này, các thế lực thù địch ra sức thúc đẩy “tự diễn biến”, coi đây là một trong những mục tiêu, biện pháp cơ bản, là cơ hội thuận lợi để đạt mưu đồ đen tối. Trên thực tế, “tự diễn biến” đang ngày càng lan rộng, không ngoại trừ một tổ chức, cá nhân nào, ngay cả trong tập thể quân nhân.
Tập thể quân nhân bao gồm những con người cụ thể nên không tránh khỏi sự tác động đa chiều từ bên ngoài dẫn tới sự biến đổi trạng thái tư tưởng trong mỗi con người. Dấu hiệu của sự biến đổi đó biểu hiện tập trung ở sự suy thoái về tư tưởng, bản lĩnh, đạo đức, lối sống, là thái độ chia rẽ đoàn kết nội bộ, mất cảnh giác trong thực hiện nhiệm vụ, thiếu rèn luyện bản lĩnh chính trị, thiếu tin tưởng ở cấp trên và đồng đội v.v.. Những biểu hiện đó dẫn tới tình trạng nội bộ đơn vị thiếu thống nhất, bè phái, ảnh hưởng tới sự đồng thuận về tư tưởng và hành động. Tình trạng này nếu không được cấp ủy, chỉ huy đơn vị kịp thời ngăn chặn, giải quyết triệt để, củng cố tăng cường sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của cấp ủy đảng sẽ là mảnh đất màu mỡ cho kẻ thù lợi dụng thực hiện âm mưu chia rẽ, làm suy yếu từ bên trong.
Cùng với đó, tình trạng “rỉ tai” những câu chuyện trong và ngoài đơn vị cũng vô hình trung tạo tâm lý hoài nghi giữa các quân nhân với nhau và giữa quân với dân. Đây thực sự là nguy cơ nội tại cần khắc phục từ gốc.
Thực tế cho thấy, “tự diễn biến” trước hết và chủ yếu là về tư tưởng chính trị. Khi tư tưởng có vấn đề thì trong hoạt động dễ nảy sinh tiêu cực. Một khi tư tưởng chính trị chệch hướng, thì sẽ làm cho hành động của quân nhân sai lầm, hậu quả của nó hết sức khó lường nếu không sớm phát hiện và kịp thời xử lý. Đơn cử như việc truy cập thông tin trên mạng internet, chỉ cần một quân nhân vô tình đọc được những thông tin “ngoài luồng” rồi “rỉ tai” đồng đội thì liền sau đó sẽ có nhiều quân nhân khác đọc theo. Và lập tức những thông tin này âm ỉ lan truyền như những tế bào độc cư trú ngay trong tư tưởng mỗi quân nhân rồi phát triển, “di căn”... nếu không được giải quyết dứt điểm. Đây chính là thời cơ có một không hai để kẻ xấu lợi dụng lôi kéo, tung tin sai sự thật hòng làm mất đoàn kết nội bộ và suy giảm sức mạnh chiến đấu của tập thể quân nhân. Bài học nhỡn tiền từ vụ Nguyễn Tiến Trung ở Trung đoàn Gia Định hay một số vụ việc suy thoái tư tưởng của cán bộ, chiến sĩ thời gian qua bị kẻ xấu lợi dụng, xuyên tạc là những ví dụ điển hình. Như vậy, đủ thấy tác hại khó lường của “tự diễn biến”, nó tạo ra hiệu ứng tiêu cực về mặt tư tưởng, tâm lý, tiềm ẩn ngay trong suy nghĩ, hành động, việc làm chủ quan, mất cảnh giác hằng ngày của mỗi quân nhân.
Thanh niên Hà Nội trong ngày lên đường nhập ngũ. Ảnh: minh họa/TTXVN.
Để ngăn chặn những biểu hiện “tự diễn biến” trong tập thể quân nhân, bản thân mỗi cán bộ, chiến sĩ phải phục tùng sự lãnh đạo, định hướng của cấp ủy đảng và sự quản lý của tổ chức. Trước hết, cần tăng cường công tác giáo dục, quản lý quân nhân nâng cao khả năng đề kháng trước những thông tin xấu độc, ngoài luồng. Đội ngũ cán bộ, nhất là cán bộ chính trị cần sâu sát bám nắm và thông qua hệ thống “tai, mắt” ngay trong tập thể đơn vị để quản lý tư tưởng quân nhân và những dấu hiệu bất thường. Quan tâm giải quyết tốt mối quan hệ giữa “xây” và “chống”, chú trọng làm tốt công tác xây dựng, bảo vệ nội bộ, kiện toàn đội ngũ chiến sĩ bảo vệ, chiến sĩ dân vận ở từng cấp, phát huy hiệu quả của đội ngũ này để sàng lọc thông tin, lành mạnh hóa môi trường đơn vị.
Để phòng, chống “tự diễn biến” phải đặc biệt coi trọng biện pháp tuyên truyền. Tăng cường tính thuyết phục, hiệu quả trong công tác giáo dục chính trị, nâng cao tính chủ động và tính chiến đấu, tạo bằng được sự đồng thuận trong đơn vị và sự gắn kết giữa cá nhân với tập thể, hình thành nhu cầu đòi hỏi lẫn nhau giữa các quân nhân sẽ là “màng lọc” bảo vệ tập thể trước mọi tác động tiêu cực từ bên ngoài. Đội ngũ báo cáo viên, chính trị viên các cấp trực tiếp làm công tác tuyên truyền phải kết hợp nhuần nhuyễn thông tin hai chiều, tăng cường đối thoại, lắng nghe thông tin từ cơ sở nhằm mục tiêu định hướng đúng dư luận, điều chỉnh nhận thức để thống nhất hành động, không để “việc bé xé ra to” dẫn tới hậu quả đáng tiếc.
Xét cho cùng, đấu tranh chống “tự diễn biến” chính là đấu tranh trong nội bộ, đấu tranh với chính mình. Yêu cầu chống “tự diễn biến” trong tập thể quân nhân không mấy khó khăn nhưng lại đòi hỏi sự khéo léo, ý chí quyết tâm và tinh thần đoàn kết nhất trí cao của mọi cán bộ, chiến sĩ tự giác rèn luyện bản lĩnh chính trị, tu dưỡng đạo đức, chấp hành nghiêm kỷ luật quân đội, đề cao cảnh giác…
HOÀNG THÀNH

BỊ "TRẤN LỘT" BỞI "CƠ QUAN TRẤN LỘT HỢP PHÁP THEO QĐ CỦA PHÁP LUẬT"

Không cần biết bạn là ai, mọi sự quyết định đều nằm ở “họ”.
Bước xuống sân bay Tân Sơn Nhất “họ” chặn bạn lại, lục tung hành lý, TRẤN và LỘT bạn. Chẳng có gì!? Họ niêm phong thẻ nhớ máy ảnh, USB, laptop của bạn.
Nghe tả lại hình ảnh trên, đừng nghĩ chủ thể bạn ở đây là một “Việt kiều yêu nước” đã quên kẹp 10 USD trong hộ chiếu. Bạn - ở đây - chỉ là một công dân bình thường của nước Cộng hòa XHCN Việt Nam. Và bạn vừa mới bị “trấn lột” bởi “cơ quan trấn lột hợp pháp theo quy định của pháp luật”.

Nghị định số 88/2002/NĐ-CP  của Chính phủ  được ban hành ngày 7/11/2002 để quản lý xuất khẩu, nhập khẩu văn hoá phẩm không nhằm mục đích kinh doanh.

Điều 1. Phạm vi điều chỉnh:
1. Nghị định này quy định về quản lý các hoạt động xuất khẩu, nhập khẩu văn hóa phẩm không nhằm mục đích kinh doanh.
Hoạt động xuất khẩu, nhập khẩu văn hóa phẩm không nhằm mục đích kinh doanh (sau đây gọi là xuất khẩu, nhập khẩu văn hóa phẩm) là hoạt động đưa từ Việt Nam ra nước ngoài, đưa từ nước ngoài vào Việt Nam các loại văn hóa phẩm để sử dụng riêng, biếu, tặng, tham gia triển lãm, hội chợ, dự thi, hợp tác trao đổi, phục vụ hội thảo, liên hoan, viện trợ hoặc các mục đích khác không để bán hoặc thu lợi nhuận.

2. Văn hóa phẩm quy định trong Nghị định này bao gồm :
A) Sách, báo, tạp chí, tài liệu, ca-ta-lô, tranh, ảnh, áp phích, lịch, bản đồ;
B) Các loại băng ghi âm, đĩa ghi âm, băng ghi hình, đĩa ghi hình; các loại phim, các loại băng từ, đĩa mềm, đĩa cứng, đĩa quang đã ghi nội dung; các sản phẩm công nghệ nghe nhìn khác đã ghi thông tin ở dạng chữ viết, âm thanh, hoặc hình ảnh;
C) Tác phẩm mỹ thuật.

3. Việc xuất khẩu, nhập khẩu văn hóa phẩm là di sản văn hóa thực hiện theo các quy định của Luật Di sản văn hóa ngày 29 tháng 6 năm 2001.

Sở dĩ tôi tìm hiểu nghị định này, vì trong một chia sẻ trên Facebook, một người bạn của tôi đã kể lại “Chuyện bị trấn lột tại sân bay" , trong đó, người ta viện dẫn nghị định 88/2002/NĐ-CP như một lý do chính yếu.

Trong biên bản làm việc ngày 20/02/2012 giữa Chi cục Hải quan cửa khẩu sân bay Tân Sơn Nhất Quốc tế – Đội thủ tục hành lý nhập khẩu và Nguyễn Hồ Nhật Thành có thể hiện nội dung sau:


Sau khi “kiểm tra thủ công” toàn bộ hành lý thì “cơ quan trấn lột hợp pháp theo quy định của pháp luật” phát hiện ra ông Thành mang theo:
- 01 USB Transcend 4GB không rõ nội dung.
- 01 thẻ nhớ SDHC Transcend 4GB không rõ nội dung.

Được biết, trước đó lực lượng này đã tiến hành các thao tác kiểm tra USB và thẻ nhớ của Thành trên máy vi tính, không phát hiện ra file văn bản nào, chỉ có hình ảnh chiếc nón lá Việt Nam có dòng chữ HS-TS-VN và một số hình ảnh cá nhân.

Dựa vào Nghị định số 88/2002/NĐ-CP cơ quan chức năng tại Phi trường Tân Sơn Nhất đã vi phạm pháp luật, hành động tịch thu và lập biên bản với lý do: “nội dung không rõ ràng” đối với usb và thẻ nhớ đã tạm thu giữ hoàn toàn không nằm trong quy định pháp lý của Nghị định 88/2002/NĐ-CP.

Theo thông tin trên Website của Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch thì nghị định 88/2002/ NĐ-CP áp dụng cho các văn hóa phẩm không nhằm mục đích kinh doanh: đã thực sự đi vào đời sống của người dân, phát huy được hiệu quả thiết thực trong công tác quản lý xuất nhập khẩu văn hóa phẩm, góp phần mở rộng giao lưu văn hóa, phục vụ nhiệm vụ công nghiệp hóa, hiện đại hóa, phát triển kinh tế xã hội, nâng cao đời sống tinh thần cho nhân dân; góp phần cải cách thủ tục hành chính, số lượng cấp giấy phép xuất nhập khẩu văn hoá phẩm của Ngành văn hóa, thể thao và du lịch đã giảm khoảng 80%, ở nhiều địa phương giảm tới hơn 90%. Các quy định trong Nghị định đã giúp giảm tải được các thủ tục phiền hà, tạo điều kiện thông thoáng, thuận lợi cho người dân và doanh nghiệp trong việc xuất nhập văn hóa phẩm, tham gia giao lưu và hội nhập văn hóa thế giới.  

Do đó, hành động tự tung tự tác, lạm dụng vai trò và chức năng của Chi cục Hải quan cửa khẩu sân bay Tân Sơn Nhất Quốc tế – Đội thủ tục hành lý nhập khẩu chỉ thể hiện một điều: xâm phạm quyền Tự Do cá nhân, sách nhiễu công dân.

Không biết lực lượng chức năng tại sân bay Tân Sơn Nhất, dựa trên điều khoản, quy định nào của Nghị định 88/2002/NĐ-CP để tiến hành lục soát, khám xét đồ đạc, thân thể của Thành như một tội phạm tại cửa khẩu?

Phải chăng, đó là cách hành xử của lực lượng an ninh, đối với những người đã từng tham gia biểu tình phản đối hành động xâm lược của Trung Quốc trên vùng biển chủ quyền của Việt Nam?
Câu nói từ miệng của nhân viên an ninh tham gia lục soát : “Đồng bọn nó đó, tụi mặc áo lưỡi bò!” có lẽ là câu trả lời rõ nhất cho những hành xử vi phạm pháp luật trên.

Mặc áo in logo phản đối đường lưỡi bò tham lam của Trung Quốc trên biển Đông, là tội phạm ngay tại Việt Nam hay sao?

Rõ ràng đây là một hành xử có định hướng nhắm vào những đối tượng là những người Việt Nam chống Trung Quốc xâm lược.
Do đó, không thể  nói Chi cục Hải quan cửa khẩu sân bay Tân Sơn Nhất có những hành động tự tung tự tác. Phải nói đây là những hành động vi phạm luật pháp được thi hành theo mệnh lệnh.

Vậy thì ai, thuộc cơ quan nào đã ban hành những chỉ thị này?

Tôi nghĩ, hỏi tức là trả lời.

Ai xây "chủ nghĩa tư bản man rợ" ở VN?

Cập nhật: 17:18 GMT - chủ nhật, 26 tháng 2, 2012


Lý luận gia Marxist và nhà nghiên cứu chính trị về đảng Cộng sản Việt Nam từ trong nước, ông Lữ Phương cho rằng Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay không hề "liên quan" gì tới Chủ nghĩa Marx, mà chỉ đang "lợi dụng" chủ thuyết này trong việc xây dựng một thứ "chủ nghĩa tư bản man rợ, rừng rú."
Trao đổi với bbcvietnamese.com hôm thứ Bảy, 26/02/2012, trong chuyên đề về trí thức, Đảng Cộng sản và phản biện xã hội, nhà nghiên cứu độc lập này khẳng định chủ nghĩa Marx "đích thực" không có quan hệ gì đến thực tiễn Việt Nam trong suốt chặng đường lịch sử nhiều chục năm qua và hiện nay.
Ông nói: "Tôi thấy, Chủ nghĩa Marx chẳng dính dấp gì đến thực tại Việt Nam cả. Thứ nhất, những người nhân danh chủ nghĩa Marx để họ quản lý, lãnh đạo xã hội, họ cho rằng 'tiến lên chủ nghĩa xã hội', nói một cách văn vẻ, thì họ ngộ nhận, họ hiểu lầm, họ không hiểu gì cả.
"Còn nói trắng ra, họ lợi dụng, họ bóp méo hoàn toàn chủ nghĩa Marx, không dính dấp gì ở đây, nó là một chủ nghĩa Lênin, Stalin hóa, và nó là của Mao Trạch Đông. Cho nên những người nhân danh cái này để gọi là lãnh đạo Việt Nam, thì hoàn toàn không có cơ sở thực tế.
"Còn những người nào mà qua thực tế lãnh đạo nhân danh chủ nghĩa Marx này mà phủ định Marx, phê phán một cách vội vàng cũng không đúng luôn. Ý của tôi, chủ nghĩa Marx không dính dấp gì đến xã hội Việt Nam, cho nên họ không thể nhân danh chuyện này để đưa đất nước đến tương lai cả."
Nhà nghiên cứu nhấn mạnh những ai "mượn" chủ nghĩa Marx "chân chính" như lâu nay vẫn làm ở Việt Nam để giành quyền lãnh đạo đất nước chỉ là "ngộ nhận hoặc lừa dối, huyễn hoặc" mà thôi.
'Độc tài hay dân chủ'
Theo Lữ Phương vấn đề ở Việt Nam hiện nay là không phải là theo chủ nghĩa Marx đích thực hay không đích thức mà là "vấn đề độc tài hay không độc tài", vấn đề "phát triển hay không phát triển", vấn đề "độc tài hay dân chủ."
Nhà nghiên cứu cho rằng hoàn toàn có thể sử dụng các phạm trù, khái niệm, lăng kính của chính chủ nghĩa "Marx đích thực" để phóng chiếu và soi vào thực tế của xã hội VN, nhận diện "mặt thật" của tầng lớp thống trị, nhân dân bị trị hiện nay, qua đó nhận diện rõ được bản chất của "Đảng Cộng sản" cầm quyền mà vốn lâu nay theo ông vẫn "mượn" chủ nghĩa Marx để biện minh cho quyền lực độc tôn, thống đoạt từ tay nhân dân.
"Dùng chính khái niệm của Marx, tức là một phóng chiếu lộn ngược, thì tức là anh nhân danh những điều thế này, thế khác, nhưng trong thực tế, nó làm ngược hoàn toàn... Thí dụ như Marx nói xã hội công dân sẽ dần dần, từ từ nuốt chửng cái nhà nước thì bây giờ đây, nhà nước này lại trở thành một thứ nhà nước tuyệt đối, nhà nước vĩnh viễn.
"Thí dụ như giai cấp công nhân lãnh đạo thì bây giờ là giai cấp bị bần cùng hóa và người ta đang phải đấu tranh chống lại chủ nghĩa tư bản man rợ hiện giờ. Nông dân cũng vậy, bây giờ là cướp đất, cướp nhà của người ta. Tức là một cái phóng chiếu lộn ngược lại hoàn toàn."
"Vấn đề dân chủ không phải là cuộc chiến tranh. Tôi có kinh nghiệm trải qua chiến tranh. Chiến tranh nói thế nào đi nữa, thì nó cũng có thời gian chấm dứt. Nhưng cuộc dân chủ có hàng loạt những vấn đề"
Ông Lữ Phương
Ở phần cuối của cuộc trao đổi với Quốc Phương của BBC, ông Lữ Phương khẳng định vấn đề của Việt Nam hiện nay là "chống chủ nghĩa tư bản man rợ" để xây dựng một "chủ nghĩa tư bản văn minh."
Trên con đường này, ông khuyến nghị tầng lớp trí thức Việt Nam, ở trong hay ngoài nước, dù trong đảng cộng sản, hay không, cần phải "đoàn kết" với nhau, tránh "chia rẽ, bất hòa," tỉnh táo chung tay xây dựng đất nước vì tương lai và công cuộc "dân chủ" của dân tộc.
Lữ Phương cảnh báo: "Vấn đề dân chủ không phải là cuộc chiến tranh. Tôi có kinh nghiệm trải qua chiến tranh. Chiến tranh nói thế nào đi nữa, thì nó cũng có thời gian chấm dứt. Nhưng cuộc dân chủ có hàng loạt những vấn đề.
"Ví dụ cái đảng này là một yếu tố thôi, nhưng còn dân trí, còn các tầng lớp trí thức, các tầng lớp khác, hàng loạt vấn đề khác nhau. Chứ không phải có những nơi làm một cuộc đảo chánh xong rồi, chẳng hạn chúng ta tổ chức được đa đảng, bầu cử đâu vào đó rồi, nhưng xã hội vẫn dẫm chân tại chỗ với tất cả những tệ nạn, những khuyết tật, bệnh trầm kha của một xã hội chậm tiến."
Để giải quyết vấn đề, lý luận gia cho rằng "mấu chốt" của Việt Nam hiện nay và tương lai vẫn phải là một "xã hội dân sự", một "xã hội công dân" trong quan hệ đối diện nhà nước, với các công dân có trách nhiệm, có ý thức, có năng lực, không bị "huyễn hoặc," là những người sẽ giúp tìm lời giải đáp đưa đất nước, dân tộc thực sự đạt được dân chủ, tiến bộ đích thực.

Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2012

Món quà số 2 - Màn tấu hài về bảo mật của BKAV

Chúng tôi kiên nhẫn đợi chờ sự thay đổi tích cực từ BKAV, nhưng đáp lại lòng thành của chúng tôi chỉ là sự im lặng kéo dài, BKAV chỉ tích cực trong việc viết thư thỉnh nguyện Google đóng tất cả các tài khoản của chúng tôi.

BKAV rõ ràng không muốn thực hiện yêu cầu chúng tôi đưa ra, họ không muốn thay đổi để tốt đẹp hơn, vì đồng tiền họ sẵn sàng tìm cách tống tù bất kỳ ai làm lộ ra sự yếu kém và ngu dốt của họ trong việc làm bảo mật, vì tiền họ sẵn sàng lừa dối khách hàng của họ rằng họ là "Trung tâm an ninh mạng giỏi nhất thế giới" trong khi họ không thể bảo vệ hệ thống của họ một cách nghiêm túc. Người tài ở BKAV đã rời đi hết rồi, bởi vì khả năng ngồi tù do làm việc cho BKAV là rất cao nên chúng tôi có lời khuyên rằng: không ai nên apply vào công ty này kẻo sự nghiệp đi tong!

Chúng tôi xin nhắc lại một lần nữa


Yêu cầu của chúng tôi ?
Rút đơn kiện hacker lịch thiệp đã giúp đỡ họ, và chính thức xin lỗi cộng đồng mạng vì sự thiếu chín chắn của mình trong việc cư xử với những người lịch thiệp trên trang chủ của BKAV
 BKAV nên tôn trọng cộng đồng và trung thực với những hành động của mình
Nếu không ?
Trò vui sẽ tiếp tục!
Thêm nữa
Chúng tôi sẽ rất vui lòng nghỉ ngơi đôi chút nếu BKAV thực hiện việc chấn chỉnh lại đội ngũ 
"Sứ giả thiện chí nhưng thích khiêu chiến" 
của họ
 

Và sau đây là món quà tiếp theo của chúng tôi dành tặng bạn và cả BKAV:


Món quà số 2 - Màn tấu hài về bảo mật của BKAV
Đầu tiên bạn cần coi qua một số tài liệu sau mà chúng tôi đã lấy từ Server của BKAV
Link tải về: http://www.mediafire.com/?h84wmv6zq7oh7ly
Password giải nén: bk@v
Cái ngu số 01
BKAV sử dụng Windows Server 2003 và Không thèm cập nhật bản vá nào, bản vá mới nhất là từ năm ... 2008
Khi thâm nhập BKAV server chúng tôi thực sự ngạc nhiên là BKAV dùng hệ điều hành lạc hậu hơn một thập kỷ là Windows Server 2003 cho một server tiếp diện với Internet. 
Host Name:                 FORUM-D4AS7R6NX
OS Name:                   Microsoft(R) Windows(R) Server 2003, Enterprise Edition
OS Version:                5.2.3790 Service Pack 2 Build 3790
Họ còn cực kỳ "thông minh" khi tắt luôn dịch vụ Automatic Update của server, cũng như không hề cập nhật bản vá lỗi nào, bản cập nhật vá lỗi HDH cuối cùng mà BKAV cập nhật là bản KB941569 có cách đây ... 5 năm !
Cái ngu số 02
 Sử dụng BKAV Pro làm Antivirus bảo vệ server , dùng phần mềm Crack trên server
Việc BKAV sử dụng đồ nhà cũng có lẽ là xuất phát từ niềm tự hào là "Chương trình diệt Virus đứng top 3 thế giới". Thế nhưng nó hoàn toàn không bảo vệ được BKAV server như mọi người đã thấy.
Bạn vui lòng tham khảo tệp tin "dir C programfile.txt" bạn sẽ thấy các chương trình cài trên BKAV
Trong đó đáng chú ý là
01/20/2012  06:05 PM              BkavPro
...
02/24/2011  06:15 PM              Internet Download Manager
Trong đó Internet Download Manager là phần mềm bị Crack. Lịch sử BKAV thường xuyên sử dụng phần mềm vi phạm bản quyền có lẽ ai cũng biết, ngày xưa BKAV từng lén gắn phần mềm WinRar vào trong BKAV Antivirus mà họ bảo là Top 3 thế giới mà không xin phép tác giả phần mềm (WinRar là phần mềm thương mại, phải trả tiền mới được sử dụng), mãi cho đến sau này một chuyên gia máy tính Việt Nam vô tình phát hiện và báo cáo việc này thì họ mới âm thầm gỡ bỏ WinRar khỏi BKAV Antivirus, do đó ngày nay BKAV Antivirus hoàn toàn bỏ qua việc diệt Virus trong các tệp tin .RAR do họ không biết cách giải nén định dạng RAR mà không phải dùng WinRAR.
Còn một chuyện vui khác nữa liên quan tới cái ngu khi tin tưởng vào BKAV Pro Antivirus của BKAV. Khi chúng tôi thâm nhập vào máy chủ của BKAV, chúng tôi phát hiện ra rằng trước chúng tôi có ... hàng chục hacker khác đã thâm nhập server của BKAV và cài cắm lại "một rừng" backdoor mà BKAV Pro Top 3 Thế giới không hề hay biết ! Cảnh tượng hệt như một cái chợ trời nơi người ta ra vô tấp nập vậy
Cái ngu số 03
Cài firewall mà chỉ dùng cấu hình mặc định, không biết tùy biến lại, thậm chí có lúc ... tắt luôn !
Tiếp tục với tệp tin "dir C programfile.txt" bạn sẽ dễ dàng thấy dòng sau
02/02/2012  12:30 AM              Microsoft ISA Server
Cái hay ở đây là BKAV mới chỉ cài đặt ISA làm Firewall từ sau sự kiện ngày 02/02/2012 (ngày mà một hacker lịch thiệp đã thử thâm nhập vào BKAV Server và để lại một lời nhắn lịch sự giúp họ sửa lỗi). Họ cài đặt mà giữ nguyên cấu hình mặc định, điều này là cực kì nguy hiểm do hacker dễ dàng vô hiệu hóa Firewall. Nói cách khác họ cài Firewall cho có. Thậm chí trong lúc thâm nhập chúng tôi có lúc thấy dấu hiệu Firewall đã bị ngưng vận hành suốt nhiều ngày bởi người quản trị server

Cái ngu số 04
Administrator lướt web ngay trên server và trong giờ làm việc
Bạn vui lòng tham khảo tệp tin "tasklist.txt" , bạn sẽ thấy các dòng sau:
chrome.exe                    4520 Console                    0     42,804 K
chrome.exe                    4588 Console                    0     32,088 K
Sau khi thấy có quá nhiều process của trình duyệt Chrome đang vận hành trên server chúng tôi nghi ngờ là quản trị viên server đang lướt web ngay trên server nên thực hiện việc sniff gói tin trên server, kết quả khá thú vị khi thấy quản trị server đúng là đang lướt web đọc báo, thậm chí vô Facebook bằng Server của BKAV. Chúng tôi rất tiếc không thể cung cấp gói sniff đó lên đây do nó chứa nhiều thông tin có thể làm hại người vô tội.
Việc quản trị viên lướt web bằng trình duyệt ngay trên server thế này sẽ tạo cơ hội rất lớn cho hacker thâm nhập server bằng cách tấn công xuyên qua trình duyệt web. Đây là sự tắc trách và vô ý thức của người chịu trách nhiệm trông nom BKAV server
Cái ngu số 05
 Cài đặt tất cả các dịch vụ trên server hoạt động dưới quyền hoạt động là Administrator
Cái ngu này dẫn tới việc hacker một khi đã khai thác được lỗi của một dịch vụ nào đó trên server và thâm nhập vào sẽ có toàn quyền điều khiển server như một Administrator mà không phải thông qua một bước rất khó khăn là "Leo thang đặc quyền"
Cái ngu số 06
Cài đặt MySQL hoạt động với quyền Root
Lúc dump cơ sở dữ liệu của BKAV Server chúng tôi phải cố gắng lắm mới không té khỏi ghế, do BKAV đã ngu muội mà cài đặt quyền sử dụng cơ sở dữ liệu MySQL là root. Thông tin trong tệp "configphp.txt" (tệp tin cấu hình VBB của forum BKAV)
$config['MasterServer']['servername'] = 'localhost';
$config['MasterServer']['port'] = 3306;
$config['MasterServer']['username'] = 'root';
$config['MasterServer']['password'] = 'bkav4rum2011';
Với quyền sử dụng MySQL là root, hacker sẽ dễ dàng truy cập mọi dữ liệu trên server BKAV thông qua khai thác lỗi Web Application

Ảnh chụp màn hình công cụ chúng tôi dùng để dump DB BKAV (click để phóng lớn)
Cái ngu số 07
Dùng chung mật khẩu quản trị cho nhiều hạng mục, thậm chí chung với mật khẩu MySQL
Và cực ngu là mật khẩu quá dễ đoán
Các mật khẩu quản trị trên server của BKAV đều khá giống nhau và rất dễ đoán là:
bkav4rum2011
Cái ngu số 08
Không backup dữ liệu thường xuyên, bản sao lưu mới nhất của BKAV server là ngày 12/01/2012 và cất chung các bản sao lưu trên cùng server.
Thông tin trong tệp "" :
Volume in drive D is DATA
 Volume Serial Number is E8B7-1C1D

 Directory of D:\BackupServerBF_20120112

01/14/2012  09:56 AM              .
01/14/2012  09:56 AM              ..
01/13/2012  05:25 PM     1,590,685,562 AllDB_120113_All.7z
01/14/2012  03:05 AM     9,928,198,998 forumbkav.zip
01/14/2012  02:16 AM       123,298,522 server_smarthome.zip
01/14/2012  02:10 AM       600,441,586 UploadSample.zip
               4 File(s) 12,242,624,668 bytes
               2 Dir(s)  25,288,765,440 bytes free
Lần cuối BKAV sao lưu dữ liệu server của họ là 1 tháng trước khi chúng tôi công bố các thông tin này và thật đáng buồn là họ lại đặt tất cả các bản sao lưu này trên cùng server, nếu hacker ra tay xóa thì họ sẽ chẳng còn gì để mà khôi phục hoạt động. BKAV sẽ hoàn toàn trắng tay
Tại sao chúng tôi không làm BKAV hoàn toàn trắng tay ?
Vì chúng tôi thực tâm không muốn hủy diệt BKAV, mặc dù chúng tôi hoàn toàn có khả năng và cơ hội để phá hủy toàn bộ dữ liệu của toàn bộ các hệ thống máy chủ của BKAV
Chúng tôi chỉ đòi hỏi sự công bình và lòng trung thực
BKAV được yêu hay ghét hoàn toàn do họ lựa chọn

Tương lai của họ và hành động của chúng tôi hoàn toàn do họ lựa chọn
Lulzsec
http://bkavop.blogspot.com

Chúng tôi rất vui nếu bạn giúp chúng tôi chỉ ra thêm các cái ngu khác của BKAV khi bảo mật server của họ, bạn có thể dựa vào gói dữ liệu thông tin server BKAV mà chúng tôi cung cấp cho bạn, nó chứa rất nhiều thông tin

Chủ Nhật, 12 tháng 2, 2012

Cái bánh vẽ

Năm 2009, Salman Khan bỏ không làm nhà phân tích tài chính ở một quỹ đầu tư mạo hiểm ở Wall Street. Anh về nhà xuống hầm giảng bài, thu băng, và upload lên Youtube. Các bài giảng của anh đều về các đề tài sơ cấp: lượng giác, lịch sử, đại số, … Vài nghìn clips (và chục nghìn giờ lao động) sau đó, và Khan Academy hiện nay đã có tài trợ từ nhiều tổ chức: Google, quỹ Gates, vân vân. Các video clips của tổ chức phi lợi nhuận này đang len lỏi hàng đêm vào tầng hầm của nhiều triệu trẻ em các nước — phát triển hay thế giới thứ ba.
Sebastian Thrun là một giáo sư Khoa Học Máy Tính cực kỳ nổi tiếng của đại học Stanford, chuyên về Robotics. Năm 2005, cái xe không người lái của nhóm nghiên cứu của anh thắng giải “Thách thức lớn của DARPA“.  Năm 2010, anh dẫn đầu nhóm của Google cho xe không người lái chạy trong thành phố. Năm ngoái Sebastian đồng giảng dạy lớp Trí Tuệ Nhân Tạo mở của Stanford (với Peter Norvig, giám đốc nghiên cứu của Google), hoàn toàn miễn phí trên mạng cho … 160 nghìn học viên trên toàn thế giới. Ai muốn đăng ký cũng được. Trải nghiệm này đã thay đổi Sebastian. Số học viên từ Lithuania nhiều hơn số sinh viên Stanford lấy lớp này. Có những học viên từ Afganistan, phải đi qua vùng đạn lửa để có vài giờ kết nối Internet để làm và nộp bài tập. Khi hoàn tất, có 248 học viên được điểm tuyệt đối. Không có bất kỳ ai trong 248 học viên này là … sinh viên Stanford, trường đại học số 1 thế giới! Sebastian vừa bỏ tenure ở Stanford, thành lập Udacity, một trường đại học miễn phí trên mạng. Mục tiêu của anh là lớp đầu tiên sẽ có nửa triệu học viên. Tôi không biết nên mô tả cho bạn đọc việc lấy tenure ngành Khoa Học Máy Tính ở Stanford khó như thế nào. Khoa máy tính ở đó là một phần khối óc của thung lũng Silicon.
Bill Gates là một cái tên không cần giới thiệu. Từ năm 2007 đến nay ông đã hiến ít nhất 25 tỉ đô la làm từ thiện, theo một nguồn thống kê đã cứu được gần 6 triệu mạng người, khỏi viêm gan siêu vi B, sốt xuất huyết, SIDA, v.v.
Vài trăm ngàn học viên của Salman và Sebastian, và vài triệu sinh linh mà Bill giúp cứu mạng chắc hẳn là hoàn toàn đếch quan tâm xem Salman, Sebastian, và Bill có phải là trí thức chính hiệu hay không. Ngược lại, Salman, Sebastian, Bill cũng tuyệt đối không có thì giờ tranh luận xem chữ trí thức nên viết hoa hay viết thường, là phải trung thành hay đối lập. Họ còn bận nướng cái bánh thật, cho những người đói thật.
Con đường đi đến cái bánh thật không cần đi qua tranh luận về cái bánh vẽ.
Tôi rất ngưỡng mộ và biết ơn Talawas thời kỳ đầu mà chị Phạm Thị Hoài và các cộng sự mất bao công gầy dựng. Talawas thời kỳ đầu, như Khan Academy với tôi là một thằng bé trong tầng hầm của mình. Đến giai đoạn Talawas chuyển thành blog thời kỳ 2 thì tôi có cảm giác toàn bộ năng lượng được chuyển thành năng lượng “âm”. Vẫn còn ở trong tầng hầm, nhưng cá nhân tôi thấy không còn học được gì ở đó nữa. Nêu ví dụ này để nói rằng, vấn đề không nằm ở chỗ “đối lập” hay không “đối lập”. Talawas chắc có thể gọi là “đối lập”. Còn Bill, Sebastian, và Salman đều không đối lập (như Chomsky hay Moore). Nếu đã không xắn tay áo làm bánh, thì tầm ảnh hưởng của một tiếng nói đến cái bánh thật chỉ còn phụ thuộc vào hàm lượng tri thức nằm trong tiếng nói.
Chém gió trong một cái võ đài rỗng về hàm lượng tri thức là một sự phí phạm cuộc sống đáng tiếc.
“Trí Thức” — bất kể viết hoa hay viết thường — đều là Cái Bánh Vẽ — viết hoa.

Phỏng vấn Phan Đình Diệu Ứng dụng toán học và dân chủ

Stein TØNNESSON


Bài phỏng vấn mà Diễn Đàn đăng bản dịch dưới đây vừa được công bố trên tạp chí Nordic Newsletter of Asian Studies (số 2, năm 1993, xuất bản tại Copenhagen, Đan Mạch).
Người phỏng vấn là một nhà sử học Na Uy, ông Stein Tø nnesson, tác giả luận án tiến sĩ có giá trị Sự bùng nổ chiến tranh Đông Dương 1946 bảo vệ năm 1982 tại Oslo (bản tiếng Pháp: “ 1946: Déclenchement de la guerre d’Indochine”, Nhà xuất bản L'Harmattan, Paris 1987).
Cuộc phỏng vấn được tiến hành vào tháng 9.1992 tại Nghĩa Đô (ngoại ô Hà Nội), trụ sở của Viện Khoa học Việt Nam, mà Phan Đình Diệu là một trong những phó viện trưởng.
Từ mùa thu 1992 đến nay, Phan Đình Diệu đã công khai trả lời các phóng viên Reuter Far Eastern & Economic Review, song các bản tin và bài báo này chủ yếu nói về đương sự hơn là đưa lại lời ông phát biểu. Như vậy, đây là bài phát biểu đầu tiên của ông được công bố từ khi ông gửi bản “Kiến nghị về một chương trình khẩn cấp” (mùa xuân 1991, xem Đoàn Kết số 434, 5.1991).
Người ta còn nhớ sau khi bản kiến nghị này được phố biển ở nước ngoài, và nhất là từ ngày nhà văn Dương Thu Hương bị bắt (tháng 4.1991), Phan Đình Diệu bị công an theo dõi chặt chẽ trong nhiều tháng, bạn bè ít ai dám tới thăm nhà. Đến cuối tháng 8.1991, ông được tổng bí thư Đỗ Mười tiếp và nghe những ý kiến đề nghị Đảng cộng sản từ bỏ chủ nghĩa Mác-Lê, thì cuộc phong toả nói trên mới chấm dứt. Từ tháng 10.1991 đến nay, ông đã đi nước ngoài ba lần. Tuy nhiên, sự theo dõi vẫn tiếp tục. Một trí thức Việt kiều vừa qua tới thăm nhà Phan Đình Diệu, lập tức cuộc viếng thăm được ghi vào hồ sơ như một tội trạng.
Trong một tình huống gân gà như vậy, vị trí một người trí thức như Phan Đình Diệu không thể đơn giản, và sự đánh giá của công luận lại càng phức tạp. Càng thiếu thông tin, dư luận càng có xu hướng đánh giá theo nhận định chủ quan. Tốt hơn cả, và trước tiên, cần mở dòng thông tin.
Trên tinh thần đó, chúng tôi đăng lại toàn văn bài phỏng vấn này.
Stein TØNNESSON : Năm 1982, ông công bố trên tạp chí Nghiên cứu Việt Nam một bài báo nhan đề “ ứng dụng toán học và máy tính điện tử”. Nay dường như ông muốn ứng dụng toán học vào cả vấn đề dân chủ. Vì sao một nhà toán học lại trở thành chính khách ?
Phan Đình Diệu: Tôi không phải là chính khách, mà tôi chỉ muốn tham gia vào việc nước như một công dân. Là một người yêu nước, thiết tha với nhân dân nghèo khó, tôi muốn đóng góp vào công cuộc phát triển đất nước. Là một người làm khoa học, đã từ khá lâu tôi phát hiện ra rằng chủ nghĩa Mác-Lê khó có thể mang lại điều gì hữu ích cho một nước muốn thoát ra khỏi nghèo nàn. Nghiên cứu khoa học điện toán, thuyết hệ thống và các vấn đề quản lý hiện đại, tôi nhận ra rằng mô hình xã hội chủ nghĩa như học thuyết Mác-Lê xác định không phù hợp với một nước muốn phát triển về xã hội, kinh tế và khoa học.Vì những lý do hiển nhiên, Marx và Lenin không có điều kiện tìm hiểu xã hội hiện đại. Song đảng cộng sản ở Việt Nam cũng như ở các nước khác đã ngây thơ tìm cách áp dụng học thuyết của họ vào xã hội hiện đại. Sự thất bại của họ đã được minh chứng rõ rệt nhất trong cuộc cách mạng điện toán, đặc trưng của thế giới trong thập niên 1980. Sự thất bại của hệ thống kinh tế xã hội chủ nghĩa ngày nay hầu như mọi người đều thấy rõ. Vấn đề còn lại là biết rút ra kết luận một cách đầy đủ và từ bỏ chủ nghĩa Mác-Lê
ST: Tôi có cảm tưởng là trong lãnh vực kinh tế, thực ra Việt Nam đã từ bỏ mô hình xã hội chủ nghĩa rồi.
PĐD: Nét nổi bật trong tình hình hiện nay là sự mâu thuẫn giữa một mặt là ý muốn duy trì sự chuyên chế của đảng, và mặt khác, phát triển thị trường tự do. Đây là là một sự kết hợp mới. Chưa hề có một nhà lý luận cộng sản nào nghiên cứu tình thế này trên một cơ sở có thể coi là thường trực.
ST: Phải chăng hệ thống chính trị hiện nay phản ánh một quan niệm Á châu về dân chủ, khác với quan niệm dân chủ Tây phương?
PĐD: Có thể có sự khác biệt về thực tế chính trị giữa châu Á và phương Tây, chứ không có quan niệm khác nhau về dân chủ. Dân chủ thì ở đâu cũng là dân chủ. Một hệ thống dân chủ đòi hỏi trước hết phải tôn trọng các quyền con người và quyền công dân. Điều này đặt ra ở mọi nơi. Và quyền công dân phải được tôn trọng bằng cách tổ chức bầu cử tự do. Nhân tố then chốt của một chế độ dân chủ là cách bầu ra người lãnh đạo. Bầu cử dân chủ nghĩa là bầu cử tự do, bỏ phiếu kín, và mọi người đều có quyền ra ứng cử. Không có những điều đó, không thể gọi là dân chủ. Cũng cần nói thêm: tất nhiên có những mức độ khác nhau về dân chủ. Theo tôi nghĩ, không có nơi nào nền dân chủ có thể coi là hoàn thiện, kể cả ở nước ông [tức là Na Uy, chú thích của người dịch], hay ở Đức, Pháp hoặc Hoa Kỳ. Chất lượng một chế độ dân chủ có thể đo bằng hai tiêu chuẩn. Thứ nhất là cách vận hành của thể chế bầu cử: cử tri có thực sự được chọn lựa hay không, kết quả cuộc bầu cử phản ánh dân ý tới đâu? Thứ nhì là khả năng của nhân dân tác động vào quá trình quyết định thông qua thảo luận trên các media, trong các cuộc hội họp, gặp gỡ ở địa phương, cũng như ở cấp vùng, và cấp toàn quốc.
ST: Phải chăng ông chủ trương thiết lập một chế độ đa đảng ở Việt Nam?
PĐD: Điều cốt yếu không phải là có nhiều đảng, không phải là có một chế độ đa đảng, mà là có sự chọn lựa thật sự. Muốn chọn lựa thật sự, hai đảng có thể cũng đủ, với điều kiện là hai đảng ấy thực sự khác nhau.
ST: Ông có ngại rằng đặt ra những đảng đối lập có thể tác hại tới sự ổn định xã hội và sự tăng trưởng kinh tế hiện nay ở Việt Nam, thậm chí gây ra hỗn loạn chăng?
PĐD: Vâng, tôi nghĩ có nguy cơ đó; bởi vậy tôi mới nói hai đảng cũng đủ. Trong toán học có một định lý cơ bản: một biểu đồ định hướng là cân bằng nếu như và chỉ nếu như nó có hai nhánh (tiếng Anh bipartite còn có nghĩa là hai bên, hai đảng). Nhiều đảng quá có thể dẫn tới hỗn loạn – trừ phi các đảng liên kết chung quanh hai cực. Hệ thống lưỡng đảng ở Hoa Kỳ hay ở Vương quốc Anh xem ra ổn định hơn là hệ thống nhiều đảng như ở Pháp dưới thời đệ tứ cộng hoà. Còn ở Việt Nam hiện nay là hệ thống chính trị độc đảng. Ngày nào chế độ còn trấn áp được mọi sự đối lập thì hệ thống còn ổn định, nhưng đó chỉ là một sự ổn định tĩnh. Còn sự ổn định động, hàm ý phát triển tích cực, chỉ có thể thực hiện bằng cách lập ra một “đối cực”. Xin hiểu đối cực theo nghĩa xây dựng của nó, chứ không phải phá hoại.
ST: Các nhà lãnh đạo hiện nay của Việt Nam dường như đã tiến một bước khá dài trong việc thừa nhận quyền tự do ý kiến và tự do phát biểu.
PĐD: Sự chuyên chế của đảng không còn toàn diện như trước kia. Có một thời, ngay cả khẩu phần lương thực cũng được quyết định trên cơ sở lòng trung thành đối với đảng. Bây giờ đã tự do hơn, nhưng theo ý tôi, 1987 và 1988 là những năm tự do hơn là từ đó đến nay. Trong hai năm ấy, chúng tôi đã bước đầu thể nghiệm thảo luận về chính trị và lý luận, sau đó bị dẹp.
ST: Người ta vẫn khuyến khích báo chí tố cáo tham nhũng, lạm quyền.
PĐD: Đúng thế, nhưng với những hạn chế rất rõ ràng. Điều cấm kỵ chủ yếu liên quan tới sự chuyên chế của đảng. Không ai được quyền phê bình đảng, cho dù ở cấp huyện. Tham nhũng thì được phép phê phán, vì tham nhũng không phải là vấn đề hệ thống chính trị. Đó là một vấn đề chung. Tham nhũng chung quy có nghĩa là bán quyền lực. Có lẽ ở đâu cũng có sự bán quyền lực, khác nhau là ở quy mô. Tình hình làm ăn hiện nay ở Việt Nam đang làm cho tham nhũng phát triển. Trong một xã hội cộng sản tập trung, sự tham nhũng chừng nào bị lệch dòng (deflected) vì thiếu vắng thị trường. Các đặc lợi phát sinh từ các đặc quyền hơn là do buôn bán quyền thế. Trong những xã hội dân chủ, do không giữ được (hoặc ít giữ được) bí mật, nên ở chừng mực nào đó, sự tham nhũng bị ngăn chặn, hay hạn chế; người ta không (hoặc ít) dám buôn bán quyền lực vì sợ bị tố cáo hoặc truy tố. Còn ở Việt Nam hiện nay, chúng tôi gặp cả hai cái nạn ấy cộng lại: một thị trường mặc sức phát triển trong đó quyền lực là một thứ hàng hoá buôn đi bán lại, song song tồn tại với một giới cầm quyền giữ bí mật cao độ. Vừa qua có vụ hoá giá nhà ở thành phố Hồ Chí Minh, cán bộ cấp cao được mua nhà công với giá rẻ, và bán lại với giá thật cao, chúng tôi đòi công bố danh sách, song người ta lờ đi. Hệ thống chính trị này không cho phép công bố đầy đủ thông tin về tham nhũng trong những vụ việc có quy mô quá lớn như vậy.
ST: Tôi muốn trở lại vấn đề dân chủ: ông có cho rằng “ đối cực”, hay ít nhất, là cái cực kia, có thể phát triển ngay trong quốc hội hiện nay không?
PĐD: Tôi không mấy tin tưởng vào Quốc hội mới được bầu [tháng 7.1992]. Cuộc bầu cử quốc hội vừa rồi là chọn giữa vài ứng cử viên đã được đảng và Mặt trận Tổ quốc lựa ra từ trước. Khoảng 40 người ra ứng cử độc lập, nhưng người ta chỉ chấp nhận cho 2 người ứng cử, và cả hai đều thất cử. Trình độ học vấn của các đại biểu khoá này cao hơn khoá trước, nhưng tôi không thấy ai có thể đóng một vai trò độc lập. Các cuộc thảo luận ở Quốc hội vẫn diễn ra trong lằn ranh do đảng vạch ra.
ST: Thế thì ông đặt hy vọng vào đâu? Vào giới trí thức? Trong đại hội Đảng vừa qua, vai trò của trí thức đã được nâng cấp một cách đáng kể?
PĐD: Trước khi bàn về vai trò trí thức, thử hỏi: trí thức là ai? Ở Việt Nam có hay không có một giới trí thức, một lực lượng trí thức độc lập về xã hội và chính trị? Đó là vấn đề quan trọng đặt ra cho mọi xã hội muốn thiết lập hay cải thiện chế độ dân chủ. Trước tiên, tôi muốn nói tới lớp những nhà trí thức đã được đào tạo dưới thời Pháp thuộc. Trong lớp này, có những nhân vật dũng cảm và đáng kính. Một vài vị còn sống nhưng không còn mấy ảnh hưởng. Thật ra, chỉ còn lại một số rất nhỏ. Chúng tôi quý trọng công lao của họ đối với dân tộc. Lớp thứ hai là một số đông những chuyên gia được đào tạo trong giai đoạn xã hội chủ nghĩa. Trái ngược với nền giáo dục thời Pháp, chế độ xã hội chủ nghĩa đào tạo ra những chuyên viên hơn là những trí thức. Chúng tôi có nhiều nhà toán học, nhà vật lý học, nhà sinh học, kỹ sư... và bây giờ thêm nhiều nhà kinh tế. Nhưng chưa bao giờ họ được học để suy nghĩ về các vấn đề của xã hội. Đảng nghĩ hộ cho mọi người. Ý thức chính trị của các chuyên viên nói chung là yếu. Những người giỏi tham gia chính quyền, và tự nhiên là đảng viên. Rất có thể nhiều chuyên viên, trong cuộc sống riêng, cũng có tư tưởng dân chủ, nhưng không có cách gì kiểm nghiệm điều đó cả. Thành phần thứ ba là những trí thức được đào tạo trước đây ở miền Nam. Phần đông đã bỏ đi. Tất nhiên có thể họ sẽ trở về giúp nước bằng cách này hay cách khác, nhưng muốn đóng một vai trò chính trị có ý nghĩa, thì người trí thức phải gần gụi nhân dân. Cuộc sống kéo dài ở hải ngoại không phải là mảnh đất thuận lợi cho một lực lượng trí thức tích cực. Cuối cùng là thanh niên, những người vừa được hay còn đang được đào tạo trong những năm gọi là đổi mới. Những năm gần đây, quả đã có một nền văn nghệ độc lập khởi sắc. Nhưng còn phải có thời gian thì các xu hướng nói trên mới có thể hình thành một lực lượng xã hội chính trị thực sự. Nói tóm lại, kết luận của tôi là hiện nay Việt Nam chưa có một giai cấp trí thức.
ST: Nghĩa là nhìn về toàn cục thì ông bi quan? Hay ông còn thấy có hy vọng ở đâu đó?
PĐD: Tôi nói điều này chắc ông ngạc nhiên: mặc dầu tôi đã nói như ở trên về sự chuyên chế của đảng cộng sản, song tôi vẫn hy vọng là đảng cộng sản tự nó sẽ thay đổi. Những ai suy nghĩ một cách có trách nhiệm về tiền đồ dân tộc tất phải tán thành sự thay đổi trong ổn định. Cách tốt nhất để thực hiện việc này là thuyết phục đảng cộng sản phải biết nhìn nhận thực tế và từ bỏ con đường cũ. Tôi đã soạn những bản kiến nghị và nói với những nhà lãnh đạo đảng. Ít nhất họ đã nghe tôi nói. Theo tôi, đảng cộng sản Việt Nam có hai mặt, mặt cộng sản và mặt yêu nước. Nó nên giữ mặt thứ nhì và bỏ mặt thứ nhất, nó có thể tự biến đổi thành một lực lượng yêu nước chân chính. Theo chỗ tôi biết, có những nhà lãnh đạo cấp cao là những người rất chân thành.
ST: Nhưng làm thế nào đi tới cái thế lưỡng cực?
PĐD: Đây chính là sự thử thách lớn về tinh thần trách nhiệm và sự dũng cảm của giới lãnh đạo. Nếu họ thực sự yêu nước thương dân thì họ phải chấp nhận biến đảng trở thành một đảng dân tộc, tôn trọng đầy đủ các quyền tự do cơ bản và tổ chức bầu cử tự do. Trong điều kiện đó, những tổ chức chính trị khác sẽ xuất hiện, từng bước triển khai thành một lực lượng đối lập xây dựng. Nếu đảng cộng sản tự cải tạo trong quá trình đó, thì trong suốt một thời gian dài, nó có thể thắng cử.
ST: Ông có nghĩ rằng ông có thể đóng một vai trò trong tiến trình biến đổi đó hay không? Phan Đình Diệu phải chăng là Sakharov của Việt Nam?
PĐD: Như tôi đã nói ở trên, tôi không phải là một chính khách và tôi không có tham vọng (chính trị). Song, với tư cách một nhà khoa học và một công dân yêu nước, tôi muốn tham gia việc nước. Dân chủ là tham gia việc nước.

Stein TØNNESSON


 
Sinh năm 1937 (giấy tờ chính thức đề năm 1936) tại Nghệ Tĩnh (dòng dõi Phan Đình Phùng), Phan Đình Diệu theo học trung học và năm đầu đại học trong vùng tự do khu 4. Tốt nghiệp khoa toán Trường đại học tổng hợp Hà Nội, dạy học. Năm 1962, sang học ở Liên Xô. Năm 1967, về nước sau khi bảo vệ luận án tiến sĩ toán học.
Từ năm 1977 đến 1985, phụ trách Trung tâm tin học. Hiện là phó viện trưởng Viện khoa học Việt Nam. Nghiên cứu về trí tuệ nhân tạo.
Phan Đình Diệu không phải là đảng viên Đảng cộng sản Việt Nam (có lúc được đề nghị kết nạp, nhưng ông từ chối, nói bao giờ có hai đảng cộng sản, có thể ông sẽ gia nhập một trong hai đảng đó), song ông được xếp vào loại trí thức được chế độ trọng dụng. Ông đã được cử làm đại biểu Quốc hội liên tiếp trong hai khoá (1974- 1981). Sự nghiệp dân cử của ông được chấm dứt sau khi Phan Đình Diệu phát biểu trong một cuộc họp tổ ở Quốc hội: ông Lê Duẩn cực kỳ vĩ đại, và sẽ vĩ đại hơn nữa nếu ông từ chức!